I. ĐỌC HIỂU (5 điểm) Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi bên dưới: “Ngày xưa, con người chưa biết tính thời gian, chưa biết tính tuổi của mình. Ở nước nọ, có một ông vua nổi tiếng thông minh và tài đức. Đất nước của ông thanh bình, dân tình no ấm. Một lần , nhân dịp vui, nhà vua nảy ý định ban thưởng cho người già nhất trong nước. Nhưng chẳng làng nào chọn được người...
Đọc tiếp
I. ĐỌC HIỂU (5 điểm) Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi bên dưới:
“Ngày xưa, con người chưa biết tính thời gian, chưa biết tính tuổi của mình. Ở nước nọ, có một ông vua nổi tiếng thông minh và tài đức. Đất nước của ông thanh bình, dân tình no ấm. Một lần , nhân dịp vui, nhà vua nảy ý định ban thưởng cho người già nhất trong nước. Nhưng chẳng làng nào chọn được người già nhất nước. Thấy vậy, nhà vua liền phái một đoàn sứ giả đi tìm các vị thần để biết hỏi cách biết người già nhất. Vâng lệnh vua, đoàn sứ giả lên đường. Vị thần đầu tiên họ gặp là Thần Sông. Thần Sông mặc áo trắng, tóc mềm như nước, nghe sứ giả hỏi bèn lắc đầu trả lời : – Ta ở dây đã lâu nhưng chưa bằng mẹ ta. Hãy đến hỏi mẹ ta. Mẹ ta là Biển Cả. Thần Biển mặc áo xanh biếc đang ru con bằng những lời sóng vỗ. Được hỏi, thần Biển chỉ tay lên ngọn núi xa xa và nói : – Hãy hỏi Thần Núi, Thần còn sinh ra trước cả ta. Khi ta lớn lên thì Thần Núi đã già rồi. Đoàn sứ giả lại lặn lội đến gặp Thần Núi, Thần Núi da xanh rì vì rêu bám cũng lắc đầu chỉ tay lên trời : – Hãy đến hỏi Thần Mặt Trời. Lúc ta mới chào đời, ta đã phải nhắm nghiền mắt vì nắng của Thần. Thần Mặt Trời còn có trước cả ta. Làm sao đến được chỗ Thần Mặt Trời. Đoàn sứ giả thất vọng quay về. Đến một khu rừng, họ gặp một bà lão nét mặt buồn rầu ngồi chăm chú trước cây hoa đào. Đoàn sứ giả đến gần hỏi: – Thưa cụ, tại sao cụ lại ngồi đây ? Bà lão trả lời : – Tôi đến đây để hái hoa đào. Thuở trước, con tôi đi xa, cây đào này đang nở hoa. Bây giờ, mỗi lần hoa đào nở, tôi lại ra hái một bông hoa để về nhớ đến con tôi. Một ý nghĩ vụt lóe lên, đoàn sứ giả xin phép bà lão trở lại kinh đô. Họ tâu lên vua việc gặp bà lão hái hoa đào tính thời gian chờ con. Nhà vua vốn thông minh nên nghĩ ra cách tính tuổi con người: Cứ mỗi lần hoa đào nở thì tính một tuổi. Sau này người ta mới biết mười hai lần trăng tròn rồi khuyết, hoa đào mới nở một lần. Lại kể về chuyện nhà vua, sau khi tìm được cách tính tuổi, ông rất vui mừng, cảm động và nhớ đến bà lão hái hoa đào, nhà vua truyền cho thần dân cả nước: Mỗi lần hoa đào nở được mở hội ba ngày ba đêm. Những ngày vui ấy sau này người ta gọi là Tết. Phong tục ấy còn truyền mãi đến bây giờ.”
(https://truyenco.com/su-tich-ngay-tet-a284.html)
Câu 1. Văn bản trên được kể theo ngôi thứ mấy? Phương thức biểu đạt chính là gì?
Câu 2. Văn bản trên thuộc thể loại truyện nào? Hãy kể tên một số văn bản cũng viết theo thể loại ấy?
Câu 3. Nêu nội dung chính của văn bản trên?
Câu 4. Nhân vật chính trong văn bản trên là ai?
Câu 5. a. Khi “nhà vua truyền cho thần dân cả nước: Mỗi lần hoa đào nở được mở hội ba ngày, ba đêm. Những ngày vui ấy sau này người ta gọi là Tết.” thì em hiểu ba ngày ba đêm đó là những ngày nào của Tết nguyên đán hiện nay?
b. Hãy kể ra một vài phong tục trong ngày Tết của quê em?
c. Em có suy nghĩ gì về những phong tục này?
Câu 6. Em hãy giải thích nghĩa của từ: sứ giả, phong tục?
bài làm
Chẳng biết cây mít ở quê tôi đã được bao nhiêu năm rồi nhưng giờ nó vẫn xanh tốt chẳng khác gì cây non mới mọc.Cây mít đó là do bà tôi trồng cách mấy năm về trước khi mà tôi còn bé bỏng còn hỏi : "Cây này là cây gì vậy bà , quả ăn được không ạ?
Cây nhìn xa như một cây ô khổn lồ xanh mướt vậy .
Cây mít trong vườn cây như là một loại cây bá chủ, bởi nó là loại cây cao và to nhất trong vườn nhà bà em. Em thật ngạc nhiên khi nhìn thấy thân cây mít nhà bà ngoại lại to như vậy, một người dang tay ra mà hôm cũng không hết. Cây mít là loài cây thân gỗ chắc chắn, thế rồi đáng chú ý hơn là ở ngay vỏ bên ngoài sần sùi và lại còn có những mấu mắt nữa. Cây mít nhà ngoại lại còn ra cành lá xanh có tán rộng tỏa bóng mát cả khu vườn, khiến cho những cây lá lốt bò dưới bóng râm của cây mít cũng thật thích thú, vì hàng ngày chúng tránh được ánh mặt trời gay gắt nhờ cây mít to này.
Cứ mỗi khi vào bữa trưa em và bà thường ra gốc cây hóng mát và cũng được nghe những tiếng chim lanh lảnh hót thật vui tai biết bao nhiêu. Thế rồi cũng ngay trên thân cây mọc ra nhiều cành cây và có rất nhiều lá. Lá mít cũng có lá to bằng bàn tay xòe của em tròn trơn và có độ bóng thật đẹp. Bà còn dạy em làm những con nghé ọ bằng lá mít thật vui nữa. Chiều chiều thì các bạn hàng xóm chạc tuổi em cũng sang chơi cùng khiến cho em càng thích thú hơn.
Trên cây mít nhà bà năm nam còn ra rất nhiều quả nữa. Qua sai chi chít và lại có những cái gai thật là nhọn hoắt. Nếu ai không cẩn thận mà chạm mạnh vào là nó cũng gây cho người đó bị thương. Mùi mít chín cây thơm lừng cả vườn cây và lại còn như bay vào trong nhà. Được thưởng thức những múi mít to vàng ươm em thật thích biết bao nhiêu.
Cứ mỗi lần về quê là em lại ra vườn thăm cây mít. Cây mít như một người bạn mà em rất yêu quý. Nhìn cây mít em như nhớ lại những kỷ niệm của em với người bà thân thuộc dưới gốc cây mít trong những buổi trưa hè.