K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 11 2021
Nhật ký là nơi riêng tư mà bạn có thể đặt bất cứ suy nghĩ, cảm xúc, quan điểm của mình về tất cả mọi thứ từ công việc, học tập, tình cảm, bạn bè … hoặc đơn giản, nhật ký là nơi mà bạn ghi chép bất cứ thứ gì mà bạn muốn.
11 tháng 11 2021

1010.năm đó thuộc thế kỉ nao.

11 tháng 11 2021

chúc mùng lê thanh lâm nhận được một vé báo cáo

11 tháng 11 2021
Nhật ký là nơi riêng tư mà bạn có thể đặt bất cứ suy nghĩ, cảm xúc, quan điểm của mình về tất cả mọi thứ từ công việc, học tập, tình cảm, bạn bè … hoặc đơn giản, nhật ký là nơi mà bạn ghi chép bất cứ thứ gì mà bạn muốn.
1.     Văn bản “Gió lạnh đầu mùa” được kể theo ngôi thứ mấy? Viết theo thể loại nào? 2.     Khi nhìn thấy Hiên “mặc có manh áo rách”, nhân vật Sơn trong văn bản “Gió lạnh đầu mùa” đã thì thầm với chị Lan điều gì ? 3.     Vì sao mẹ Hiên lại trả lại chiếc áo? Việc mẹ Hiên sang nhà Sơn trả lại chiếc áo bông giúp em cảm nhận như thế nào về nhân vật này? 4.     Vì sao mẹ Sơn...
Đọc tiếp

1.     Văn bản “Gió lạnh đầu mùa” được kể theo ngôi thứ mấy? Viết theo thể loại nào?

2.     Khi nhìn thấy Hiên “mặc có manh áo rách”, nhân vật Sơn trong văn bản “Gió lạnh đầu mùa” đã thì thầm với chị Lan điều gì ?

3.     Vì sao mẹ Hiên lại trả lại chiếc áo? Việc mẹ Hiên sang nhà Sơn trả lại chiếc áo bông giúp em cảm nhận như thế nào về nhân vật này?

4.     Vì sao mẹ Sơn lại cho mẹ Hiên vay tiền mà không cho áo ?

5.     Trong truyện “Gió lạnh đầu mùa” khi biết hai chị em Sơn cho Hiên chiếc áo bông cũ, mẹ của hai em đã thể hiện thái độ như thế nào ?

6.     Theo em, nhân vật Sơn là người như thế nào?

7.     Chỉ rõ câu văn số mấy có sử dụng biện pháp tu từ và đó là biện pháp nào? “Thế mà qua một đêm mưa rào, trời bỗng đổi gió bấc, rồi cái lạnh ở đâu đến làm cho người ta tưởng đang ở giữa mùa đông rét mướt (1). Sơn tung chăn tỉnh dậy, nhưng không bước xuống như mọi khi, còn ngồi thu tay vào trong bọc, bên cạnh đứa em bé vẫn nắm tay ngủ kĩ (2). Chị Sơn và mẹ Sơn đã trở dậy, đang ngồi quạt hỏa lò (3).”

8.     Kể một sự giúp đỡ, chia sẻ mà em đã từng dành cho ai đó hoặc đã từng được đón nhận. (1 câu văn)

47
11 tháng 11 2021

1. Ngôi thứ 

2. khi....

12 tháng 11 2021

1.Văn bản "Gió lạnh đầu mùa"được kể theo ngôi thứ 3.Viết theo thể loại truyện ngắn.

2.Khi nhìn thấy Hiên"mặc có manh áo rách",nhân vật Sơn trong văn bản"Gió lạnh đầu mùa"đã thì thầm với chị Lan sẽ tặng cho Hiên chiếc áo bông cũ.

3.Vì mẹ Hiên dù nghèo nhưng luôn dạy con"nghèo cho sạch,rách cho thơm".Viẹc mẹ Hiên sang trả lại chiếc áo bông khiến em có cảm nhận nhân vật này là:Dù không có tiền mua áo cho con nhưng vẫn một mực dạy con không lấy đồ của người khác.

4.Tại vì mẹ Sơn muốn tặng cho Hiên một chiếc áo mới.

5.Mẹ của hai em đã thể hiện thái độ:Khi hai mẹ con Hiên về thì đã ôm hai con lại và nói"Ôi các con cho người khác áo mà không sợ mẹ mắng hả?

6.Theo em,nhân vật Sơn là người tốt bụng,quan tâm người khác.Nhưng lại rất ngây thơ và dễ thương vì đã cho Hiên áo nhưng lại sợ mẹ mắng.

7.Câu văn thứ 1 có sử dụng biện pháp tu từ và biện pháp tu từ là nhân hoá.

11 tháng 11 2021
Nhật ký là nơi riêng tư mà bạn có thể đặt bất cứ suy nghĩ, cảm xúc, quan điểm của mình về tất cả mọi thứ từ công việc, học tập, tình cảm, bạn bè … hoặc đơn giản, nhật ký là nơi mà bạn ghi chép bất cứ thứ gì mà bạn muốn.
11 tháng 11 2021

undefined

rồi đó

20 tháng 1 2022

ok kết bạn thì kết bạn

11 tháng 11 2021

mik chỉ sửa thôi nhé/

tớ nghĩ là bạn nên thay

em=tôi

hãy cộng thêm miêu tả ngôi trường 

nét mặt của các bạn khi gặp lại nhau

bỏ phần em được học nội quy=những nét thú vị hơn

hok tốt

11 tháng 11 2021

Em = tôi

Thêm phần miêu tả miêu tả ngôi trường

Chỉnh lại phần thân bài

HT

🤍🤍🤍

11 tháng 11 2021

tuii thi xg toán òi

11 tháng 11 2021

Tham khảo nha

Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ dành bên em
Ngày đầu tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhoà
Cô vỗ về an ủi
Chao ôi! Sao thiết tha

Khi đọc lại những câu trên mỗi chúng ta đều nhớ, hàng năm cứ đến độ thu sang đầu tháng 9, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, ngoài vườn hương thơm ngát, ong bướm bay rộn ràng, lòng em lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường, lại xôn xao khó tả. Nhưng có lẽ ngày khai giảng đáng nhớ nhất chính là ngày em bước vào lớp 1. Tạm biệt những ngày tháng rong chơi tuổi thơ, chúng ta bắt đầu bước vào một hành trình mới trong cuộc đời của mình. Đến trường để học những nét chữ, phép toán đầu tiên.

Em vẫn nhớ hôm ấy – một buổi sớm mai có tia nắng lấp ló bên ô cửa sổ. Em phải cùng mẹ đến trường để tham dự lễ khai giảng năm học mới. Hôm đó em dậy sớm. có lẽ vì em thấy mình đã khôn lớn và một lý do quan trọng hơn nữa, đó là ngày khai trường đầu tiên trong cuộc đời của mình. Em mặc bộ đồng phục mới mà mẹ đã mua cho em và tự tay chuẩn bị cặp sách. Mẹ đeo cặp cho em, và hai mẹ con bước đi trên con phố nhỏ vào sáng mùa thu dịu mát. Đi trên con đường thân thuộc hàng ngày, mà trong lòng em không khỏi lo lắng, háo hức, nôn nao chờ đợi. Chờ đợi những gì mà em sắp sửa trải qua: đó là ngày đầu tiên dự buổi khai trường năm học mới.

Khi đến cổng trường, em cảm thấy rất ngạc nhiên vì khác xa với ngôi trường mẫu giáo, trường tiểu học có rất đông bạn nhỏ cũng được bố mẹ đưa đến trường. Những chị học sinh khối 4, 5 duyên dáng trong chiếc váy đồng phục, những anh chị khăn quàng đỏ thắm trên vai, em đặc biệt chú ý những bạn cùng lứa tuổi với em, áo quần tinh tươm rụt rè nắm lấy tay mẹ đến trường. Mẹ khẽ lay tay em và nói: “Đến trường rồi kìa con!”. Trường to lớn và đồ sộ hơn trường mẫu giáo nhiều. Trước cổng trường có một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to: “Trường tiểu học Quang Trung”.

Bước vào cổng trường, có khoảng sân rộng đã đến trước cửa lớp. Em vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp 1A do cô Phương làm chủ nhiệm lớp. Cô dìu tay em vào lớp và xếp chỗ ngồi. Em bịn rịn buông tay mẹ và chợt cảm giác hụt hẫng chiếm lấy trong long lúc ấy. Nhìn các bạn chung quanh mình trông ai cũng lạ lẫm.

Cô giáo yêu cầu phụ huynh ra về để lớp bắt đầu giờ học. Em chào mẹ qua cửa sổ. Có vài bạn khóc to lên gọi bố, gọi mẹ khi thấy bố mẹ ra về khiến em cũng cảm thấy mắt mình như nhòe ướt. Nắng ấp áp xuyên qua kẽ lá. Buổi lễ khai giảng đã bắt đầu.

Cô giáo dẫn chúng em xếp hàng theo từng tốp. Lễ khai giảng bắt đầu trong không khí trang trọng của nghi thức chào cờ. Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới được kéo lên trong bài hát Quốc ca trầm hùng. Cô hiệu trưởng trang trọng đọc báo cáo và mục tiêu cho năm học mới. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Đám học trò lớp 1 cũng bắt chước anh chị vỗ tay. Sự rụt rè dần tan biến. Giờ phút thiêng liêng đã đến. Cô hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai giảng năm học mới. Chính tiếng trống ấy đã khởi đầu tương lai cho chúng em qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời mình.

Giờ đây, dù đã trải qua tám mùa khai giảng nhưng những kỉ niệm vẫn mãi đọng lại trong kí ức tuổi thơ của em về ngày đầu tiên đi học. Những khoảnh khắc đẹp về mái trường, thầy cô, những người bạn đầu tiên thời học sinh đã cho em thêm nhiều động lực để cố gắng học tập ngày càng tiến bộ hơn nữa.

11 tháng 11 2021

bạn tham khảo nhé

Thời gian trôi qua ôi sao nhanh vậy. Chẳng mấy chốc tôi đã lên cấp 2 nhưng tôi không bao giờ quên được kỉ niệm với cô Loan đã chủ nhiệm tôi lớp 4. Những kỉ niệm ấy như còn nguyên trong kí ức của tôi.

Đến giờ, tôi vẫn còn cảm xúc nguyên vẹn của những ngày đó. Người đầu tiên để lại ấn tượng tại trường cho tôi đó chính là cô Loan. Cô Loan có dáng người cao, làn da sáng nhẹ cùng khuôn mặt trái xoan. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi cô nở nụ cười, đôi mắt ấy lại sáng lên bao niềm cảm xúc. Nụ cười âu yếm ấy của cô đã bao lần xua tan đi sự mệt mỏi của chúng tôi. Tôi ấn tượng mãi về cô và nhớ mãi kỉ niệm ấy. Có lần tôi không làm bài tập về nhà. Tôi đã rất lo lắng và sợ hãi, sợ cô kiểm tra và báo về cho mẹ tôi, tôi chắc chắn sẽ được một trận. Những cách hành xử của cô khiến tôi vô cùng bất ngờ. Cô không hề quát mắng hay khiển trách mà cô nhắc tôi rất nhẹ nhàng lần sau cần chú ý. Cuối giờ cô còn gọi tôi lại giảng bài cho tôi nghe những chỗ không hiểu và cô còn khen tôi tiếp thu tốt. Những lời nói ấy như khiến tôi bừng tỉnh và phải cố gắng hơn để đền đáp công lao ấy. Cách ứng xử đầy tình yêu thương ấy giúp tôi cảm nhận cô như người mẹ thứ hai vậy thật ấm áp và hạnh phúc.

Những bài giảng của cô đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in. Và đến kì thi cuối năm, lớp chúng tôi ai cũng tự nhủ rằng mình sẽ không để cô phải buồn, phải mệt nhọc nữa, chúng tôi sẽ cố gắng làm bài thật tốt để cô có thể tự hào vì chính mình. Thế rồi, điều ấy đã thành sự thật chúng tôi đã làm được. Tất cả là nhờ sự hướng dẫn tận tâm của cô.

Tôi yêu và rất trân trọng cô. Với tôi cô như người mẹ thứ hai vậy. Mai sau dù có là ai hay làm gì tôi cũng sẽ luôn nhớ về cô một người giáo viên đầy tâm huyết.