K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 3 2022

chiếc khẩu trang của em màu đen làm bằng vải. em hắt xì vào cái khẩu trang nên nó bốc mùi khắm. dùng xong em vứt khẩu trang vào thùng rác

25 tháng 3 2022

bạn có thể làm 1 bài văn ko

25 tháng 3 2022

vẽ sơ đồ tư duy

25 tháng 3 2022

Em muốn học thuộc phần nào? Môn nào vậy em?

25 tháng 3 2022

Câu ghép:Tuy nhà nghèo nhưng Nam vẫn học giỏi

Cho biết gì hả bạn

25 tháng 3 2022

Nhật - lớp trưởng lớp em không những học giỏi mà bạn còn là một người con hiếu thảo với ông, bà, cha, mẹ.

Đề bài: Tả một người trong gia đình mà em yêu quý nhất

Trả lời (Tham khảo):

                                                              Bài làm

Chúng ta có được đôi mắt để thấy cuộc sống, có được một cuộc đời để sống và tận hưởng thường cảm ơn tạo hóa, cảm ơn chúa trời. Nhưng đôi khi lại vô tình quên mất người trực tiếp trao sự sống cho mình, người đi suốt cuộc đời không ai có thể hiểu con hơn, chính là mẹ. Và mẹ là ý nghĩa lớn nhất trong cuộc đời tôi.

Người khác vẫn thường tự hào rằng mẹ họ là một cô giáo, là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Tôi luôn tự hào vì mình có một người mẹ nông dân và chẳng có gì nổi bật lắm. Như bao người nông dân khác chỉ biết “đầu tắt mặt tối” đi làm để kiếm tiền nuôi con cái, mẹ tôi không có nước da hồng hào, cũng chẳng có đôi mắt bồ câu hay mũi dọc dừa. Nước da mẹ đã đen sạm, in màu sương gió và nắng gắt. Mẹ tôi cũng không có gì đặc biệt. Khuôn mặt bình thường như những người phụ nữ bình thường, mái tóc dài thường được búi gọn bởi một chiếc đũa để dễ dàng cho làm việc. Mẹ cũng không biết cách đi đứng, ăn nói nhã nhặn và tế nhị theo tiêu chuẩn người phụ nữ. Như những người nông dân luôn thật thà chân chất, mẹ luôn nghĩ gì sẽ nói ấy.

Những người nông dân không biết nói những lời yêu thương mềm mại. Họ chỉ thể hiện bằng hành động. Mẹ tôi cũng vậy. Không biết mẹ đã nói rằng mẹ yêu tôi lần nào chưa? Theo trí nhớ của tôi thì là chưa. Nhưng tôi chắc chắn rằng mẹ rất yêu và thương tôi. Mẹ không nói yêu nhưng mọi đồ ăn, mọi thứ tốt nhất mẹ đều dành cho tôi. Không nói thương tôi, nhưng mẹ vẫn vừa mắng vừa xót khi thấy tôi bị thương, mẹ không cho tôi làm những việc nặng nhọc. Mẹ biết rằng, chỉ có học với giúp cuộc đời con cái không khổ như mình nên dẫu nhà không có điều kiện nhưng không bao giờ mẹ để tôi thiếu gì so với bạn bè, chưa lần nào mẹ phàn nàn về chi phí đi học. Những lời mắng mỏ còn nhiều hơn cả yêu thương, nhưng những hành động yêu thương còn nhiều hơn thế nữa. Những người nông dân hiền lành, chân chất nhưng luôn giàu tình yêu thương và đức hi sinh như thế.

Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay không mềm mại như những tháp bút như những giáo viên, không uyển chuyển như những người phụ nữ truyền thống, bàn tay ấy thô ráp và nứt nẻ. Công việc đồng áng, những ngày gánh hàng ra chợ bán đã làm cho đôi tay kia chai sạn như thế nào, mẹ cũng biết nữa. Có những lớp da đã bị bong ra một mảng, chẳng dễ nhìn một chút nào. Nhưng đôi bàn tay ấy lại ấm áp đến lạ kì. Đôi bàn tay nuôi tôi lớn đến giờ. Đôi bàn tay tết tóc cho tôi mà ngày nào bọn bạn cũng khen tôi nức nở. Đôi bàn tay đã nấu cho tôi những món ngon nhất trên đời mà có lẽ sơn hào hải vị cũng không thể bằng được; đã quạt cho tôi những trưa hè nắng gắt, đắp chăn cho tôi vào những khuya tôi ngủ quên. Đôi bàn tay đã đánh đòn tôi rồi lát sau chính nó lại thoa thuốc cho tôi. Và mỗi khi tôi áp má vào tay mẹ, tôi lại thấy một sự bình yên đến lạ kì. Chỉ có tình yêu thương của người mẹ mới chính là lá chắn tốt nhất cho con suốt cả cuộc đời.

Tôi tự hào vì mẹ mình. Tự hào về một người mẹ bình thường nhưng lại có một tình yêu hơn cả bình thường. Dẫu sau này, cuộc đời có như thế nào, chữ “Mẹ” ấy vẫn mãi không thay đổi. Mãi mãi........

Chúc bn học tốt.

                                                                                Một đô thị miền sông nước Từ lâu, Cần Thơ – một thành phố trải dài trên bờ sông Mê Kông huyền thoại – đã được xem là trung tâm kinh tế, văn hóa, giáo dục, khoa học và công nghệ quan trọng nhất của vùng đồng bằng sông Cửu Long. Là một đô thị trẻ, Cần Thơ đã và đang xây dựng, hoàn thiện những cơ sở hạ tầng của...
Đọc tiếp

                                                                                Một đô thị miền sông nước

 Từ lâu, Cần Thơ – một thành phố trải dài trên bờ sông Mê Kông huyền thoại – đã được xem là trung tâm kinh tế, văn hóa, giáo dục, khoa học và công nghệ quan trọng nhất của vùng đồng bằng sông Cửu Long. Là một đô thị trẻ, Cần Thơ đã và đang xây dựng, hoàn thiện những cơ sở hạ tầng của một đô thị hiện đại. Nhưng nét đặc sắc nhất của Cần Thơ là sông nước. Thành phố có hệ thống kênh rạch chằng chịt, vườn cây ăn trái bạt ngàn. Mọi hoạt động kinh tế, văn hóa của người dân Cần Thơ đều gắn liền với sông nước. Bến Ninh kiều, nơi gặp gỡ giữa sông Hậu và sông Tiền, là trái tim của thành phố. Bất cứ lúc nào, Ninh Kiều cũng tấp nập tàu thuyền. Đây là nơi xuất phát của chuyến đi chơi trên thuyền nghe “đờn ca tài tử” và hò sông Hậu, thăm chợ nổi Cái Răng và các vườn cây ăn trái. Đây cũng là nơi khởi hành qua khu du lịch Phù Sa và các khu du lịch sinh thái vườn. Câu ca “Cần Thơ ai dệt nên thơ” gợi vẻ đẹp thanh bình, thơ mộng của vùng đất này. Vẻ đẹp của đô thị miền sông nước đã tạo cảm hứng cho các thi sĩ, nhạc sĩ sáng tác những bài thơ và bài hát được nhiều người biết tới, như: Bà má Hậu Giang, Qua bến Ninh Kiều, Chiếc áo bà ba, Chiều Tây Đô, …

                                                                                                                                                              (Phạm Hải Lê Châu) 
1. Cần thơ là một đô thị như thế nào?
a. Đô thị mới sắp được xây dựng
b. Đô thị trẻ đang được xây dựng hiện đại
c. Đô thị cổ đang được xây dựng hiện đại

 

1
26 tháng 3 2022

B nhé bn ơi

t.ick c.ho mik