- Giọt sương mai là lời chào buổi sáng.
- Ông kĩ sư đang làm gì.
- Thời tiết hôm nay đẹp quá.
- Tán bàng xòe ra như thế nào.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo
Nhà em rất yêu động vật nên nuôi nhiều thú cưng trong nhà nhưng em thích nhất là con rùa. Con rùa được bố em mua về một lần tình cờ và được em đặt tên cho là Hảo Hảo. Hảo Hảo nhà em năm nay mới hơn một tuổi. Bố em thấy nó chỉ có một mình ngoài biển, là nó bị lạc mẹ hay mẹ bỏ rơi thì không biết. Hảo Hảo chỉ nhỏ nằm gọn trong bàn tay của em. Nó không có mai màu xanh mà hơi ngả đen, với những ô chia thành các hình thù khác nhau, không đều rõ ràng ở trên. Chiếc đầu của nó chỉ bằng ngón tay cái với đôi mắt như hai chiếc chấm nhỏ xíu. Bốn chiếc chân của Hảo Hảo cũng nhỏ xíu, bằng đốt ngón tay. Mỗi khi có tác động bên ngoài, ai động vào mai là bốn chiếc chân và đầu liền rụt lại, nằm gọn trong chiếc mai nhỏ xinh. Đúng như trong những câu chuyện, Hảo Hảo bò rất chậm. Nhưng em lại rất thích ngồi ngắm nó bò, rất từ từ, chậm rãi, không phải vội vàng gì cả. Bố em làm cho Hảo Hảo một ngôi nhà bằng gỗ rất xinh xắn. Hảo Hảo cũng rất ngoan, em cho gì đều ăn, khi là rau củ, khi là thịt sống. Từ khi có Hảo Hảo, cuộc sống của em vui vẻ lên hẳn. Nó chính là bạn thân, là người em chia sẻ buồn vui. Em và Hảo Hảo sẽ sống hạnh phúc với nhau mãi mãi.
Hè năm ngoái, ông mua cho em một con rùa Tam Đảo trông rất xinh xắn và ngộ nghĩnh.
Rùa chỉ bé bằng cái đĩa con đựng chén, cái mai màu vàng sậm, bên trên có những ô vuông màu vàng viền đen nhìn như những ô bàn cờ của ông. Hằng ngày, em thường đi bắt cào cào, châu chấu, bẻ càng cho rùa ăn vì em sợ những chiếc vuốt của chúng có thể làm cho rùa đau. Những lúc như vậy, rùa ta thích lắm, nó ngóc đầu ngóc cổ lên ngó nghiêng, khi thấy yên tâm mới từ từ há miệng ra, áp sát vào chú cào cào. Và thật lười biếng, nó cứ mở miệng như thế cho đến khi chú ta tự chui vào miệng mình. Mãi một lúc sau, nó mới chịu đớp mồi, dùng cái mỏ của mình nhai rào rạo như rang lạc, được một lát mới chịu nuốt. Chú rùa Tam Đảo này không những ăn chậm mà di chuyển cũng lề mề không kém. Nhìn chú ta bước từng bước nặng nề mãi mà chưa tiến thêm được mấy phân mà sốt ruột. Nhiều lúc em cứ bế chú lên đi cùng cho nhanh.
Em yêu chú rùa lắm. Ngày nào đi học về em cũng chơi cùng chú, cũng bắt thật nhiều cào cào, châu chấu cho chú ăn. Em hy vọng rùa lớn thật nhanh và sớm quen với cuộc sống mới.
Tham khảo :
Nếu ai hỏi em về người lao động trí óc mà em yêu quý nhất, thì em sẽ không chút ngần ngại mà trả lời rằng là thầy Minh - thầy giáo dạy tiếng anh của em.
Thầy là một thầy giáo trẻ và nhiệt huyết. Với mái tóc đen ngắn, làn da nâu khỏe mạnh, đôi mắt đen sáng ngời, lúc nào thầy Minh trông cũng tràn đầy sức sống. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn chào chúng em với nụ cười tươi tắn. Các tiết học tiếng anh cũng trở nên sôi động với nhiều hoạt động luyện nói và trò chơi nhỏ. Nhờ thầy, em và các bạn thêm yêu thích môn tiếng anh, và có tự tin hơn mỗi khi nói môn ngoại ngữ này. Không chỉ dạy giỏi, thầy Minh còn rất năng nổ trong các hoạt động của trường. Sự kiện nào, thầy cũng tham gia làm MC, rồi cả trang trí hậu trường nữa chứ. Chỉ cần làm được, thầy Minh sẽ không từ chối lời nhờ vả của ai hết. Vậy nên, từ học trò đến các giáo viên trong trường, ai cũng hết sức yêu mến thầy.
Mỗi ngày đến trường được gặp thầy Minh, chính là một ngày vui của em.
Tham khảo :Vườn rau nhà bác Tuệ xanh tốt nhất vùng ngoại ô này. Vườn rộng độ hai sào, được chia thành nhiều luống đều tăm tắp. Những luống rau xanh chạy dài. Đất tơi xốp, màu mỡ. Hầu như không thấy một cây có dại nào. Khoảng trồng rau cải bắp là rộng và dài nhất. Hàng nghìn cái bắp cải tròn, màu ngà, được cụm lá xanh sẫm xoè ra như hai bàn tay to bao bọc lấy. Những luống rau cải thìa, lá xanh nhạt, mỡ màng, to uốn vồng lên màu trắng nõn. Những luống xà lách xanh rờn, tươi non. Chỉ ngắm nhìn cũng đã thấy vị ngọt mát nơi đầu lưỡi. Luống cải bẹ xanh non, cây nào cũng có những bẹ rau to uốn vồng lên như tay vũ nữ đang múa lượn. Vườn rau đẹp quá! Đẹp như một bức tranh màu của nhà danh hoạ.
Tham khảo :
Vườn rau nhà bác Tuệ xanh tốt nhất vùng ngoại ô này. Vườn rộng độ hai sào, được chia thành nhiều luống đều tăm tắp. Những luống rau xanh chạy dài. Đất tơi xốp, màu mỡ. Hầu như không thấy một cây có dại nào. Khoảng trồng rau cải bắp là rộng và dài nhất. Hàng nghìn cái bắp cải tròn, màu ngà, được cụm lá xanh sẫm xoè ra như hai bàn tay to bao bọc lấy. Những luống rau cải thìa, lá xanh nhạt, mỡ màng, to uốn vồng lên màu trắng nõn. Những luống xà lách xanh rờn, tươi non. Chỉ ngắm nhìn cũng đã thấy vị ngọt mát nơi đầu lưỡi. Luống cải bẹ xanh non, cây nào cũng có những bẹ rau to uốn vồng lên như tay vũ nữ đang múa lượn. Vườn rau đẹp quá! Đẹp như một bức tranh màu của nhà danh hoạ.
Vào ngày hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh thản, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mọi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ những chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến mức rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới … Vậy là một ngày mới đã khởi đầu nơi xóm nhỏ thân thương.
Ở quê hương đất Tổ của em có một lễ hội lớn lắm, đó là Lễ Hội Đền Hùng được tổ chức vào ngày mồng Mười tháng Ba Âm lịch hàng năm. Mọi người đều biết câu ca dao:
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mồng Mười tháng Ba.
Lễ hội Đền Hùng là một lễ hội lớn, để tưởng nhớ các vua Hùng, những người đã có công dựng nước. Nó đã trở thành một nét đẹp trong văn hóa tâm linh của người Việt chúng ta. Hàng năm, hội Đền Hùng được tổ chức long trọng với sự “hành hương trở về cội nguồn dân tộc” của các địa phương trên cả nước về đất Tổ– Phú Thọ. Lễ hội được diễn ra tại địa phận xã Hy Cương, thành phố Việt Trì, thu hút rất nhiều người dân trên cả nước về tụ hội.
Lễ hội bắt đầu từ ngày mông 8 đến ngày 11 tháng 3 Âm lịch. Trước hết đó là phần lễ, với các nghi thức được tổ chức một cách trang trọng như dâng hương, dâng lễ vật từ các địa phương tưởng nhớ 18 vị vua Hùng và công lao của các ngài. Năm nào cũng vậy, trong lễ hội Đền Hùng đều có tổ chức cuộc thi kiệu của các làng chung quanh. Chính bởi những lễ rước kiệu này mà không khí lễ hội trở nên náo nhiệt và đông vui hơn. Trẻ con thích thú hò hét chạy theo đoàn người ăn mặc đẹp đẽ rước kiệu. Mỗi làng đều cố gắng bỏ công sức và tiền bạc để tạo ra những chiếc kiệu đẹp nhất bởi người dân tin rằng, nếu kiệu của làng nào giành được giải tức là họ đã được các vua Hùng tin tưởng và phù hộ.
Phần hội với rất nhiều trò chơi dân gian đặc trưng của địa phương em như ném còn, chơi đu, đấu vật, chọi gà,… Được bố mẹ cho đi hội Đền Hùng thường xuyên nhưng có lẽ phần hát Xoan ở đền Hạ làm em cảm thấy thích nhất. Không khí ở đây vừa mát lại vừa thoáng, được thưởng thức những câu hát mộc mạc, bình dị đậm chất dân tộc thì không gì bằng.Hát Xoan là một trong những di sản của Phú Thọ quê em. Em rất tự hào vì làn điệu dân ca quê hương mình.
Lễ hội Đền Hùng thật sự rất ý nghĩa và hấp dẫn. Đó không chỉ là tín ngưỡng thờ cúng các vua Hùng mà còn là nét đẹp của dân tộc Việt ta, hướng về cuội nguồn. Đó là đạo lí “Uống nước nhớ nguồn” đã được cả dân tộc mang mình dòng máu Lạc Hồng gìn giữ bao đời. Bởi vậy, hễ là “con Lạc cháu Hồng”, thì hãy về thăm Đền Hùng quê em dịp lễ hội. Đừng quên chính hội vào ngày 10 tháng 3, rất hấp dẫn…
“Tết Trung Thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường… Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh…..” Tiếng trẻ em hát vang ngoài đầu ngõ khiến tâm trạng em trở nên vui vẻ, một mùa lễ hội lại sắp sửa bắt đầu trên quê em. Năm nào cũng thế, cứ đến Rằm Tháng Tám, quê em lại tổ chức lễ hội dành cho trẻ em, là Tết Trung Thu. Đây là lễ hội mà chúng em mong chờ nhất trong năm.
Ở quê em ,Tết Trung thu thường được tổ chức vào tối ngày 14,15 tháng 8 Âm lịch, đây là lúc Trăng lên tròn nhất, sáng nhất, lúc trăng đẹp nhất. Mới chập tối mà trẻ em làng trên xóm dưới đã rôm rả, nhộn nhịp chạy quanh làng với những chiếc đèn lồng trên tay. Vầng trăng trên cao, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa bạc khổng lồ. Ánh trăng rải xuống thế gian như mật ngọt tỏa sáng, soi rõ bóng cây trên mặt đất. Dòng sông cuộn mình trong ánh trăng lung linh, trăng khoác thêm cho sông chiếc áo bằng bạc lấp lánh. Dưới sân đình, những chiếc trại nhỏ xinh đã được dựng lên làm nơi vui chơi cho trẻ nhỏ. Từng đám trẻ con tay cầm đèn lồng các loại: ông sao, cá chép… nối đuôi nhau chơi trò rước đèn, vừa đi vừa cất tiếng hát “Tùng dinh dinh tùng tùng tùng dinh dinh…” nghe thật vui tai. Tiếng trống ếch, trống cơm náo nức, rộn ràng. Các bà, các mẹ tất bật chuẩn bị mâm cỗ Trung thu. Từng gói bánh, quả ngọt được sắp xếp ngay ngắn trên mâm. Trung thu năm nay chúng em còn được tham gia những trò chơi dân gian như nhảy bao bố, đi cầu kiều, kéo co… Những tiếng cười rộn vang cả một vùng. Ngay sau khi những trò chơi kết thúc, tiết mục phá cỗ trông trăng được diễn ra sôi nổi. Những tiết mục văn nghệ đến từ đội thiếu nhi của làng cũng rất hay và đẹp mắt. Vầng trăng trên cao ghé xuống mỉm cười nhìn chúng em.
Em rất thích lễ hội Trung thu ở quê em.
a) Xà Cừ
b)Phượng Vĩ
c)Hồng Nhung
d)Mây
bài 2
-Những quyển sách mỗi ngày đều nói và dạy cho em vô vàn điều mới
1
Câu 1 nha!