Dgbfhbgdbkfvdkkgkdfbldgkb1+1-1+1-1+1-1+1=???
giúp mình với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bên ngoài khu vườn mấy chú chim đang ríu rít chào mừng buổi sáng. Em bước vội theo mẹ ra cánh đồng xem mọi người cùng thu hoạch lúa.
Cánh đồng buổi sớm mới trong lành làm sao! Bầu trời hôm nay thật cao và trong xanh. Từng đám mây trắng cứ bồng bềnh trôi lững lờ về phía xa. Ông mặt trời còn đang ngái ngủ, lấp ló ở phía đường chân trời. Ánh mặt trời đỏ rực chiếu xuống cánh đồng. Phía xa kia, từng đàn chim đang chao liệng xuống những thửa ruộng đã gặt xong để tìm kiếm những hạt thóc còn sót. Cả không gian đều bừng tỉnh dậy sau một đêm dài. Thoang thoảng trong gió mùi lúa chín thơm nồng. Không khí trong lành, mát rượi khiến em thật sảng khoái.
Cánh đồng lúa hôm nay thật tấp nập. Những bác nông dân vui cười gọi nhau í ới ra đồng thu hoạch lúa. Những chú trâu lầm lũi bước đi theo chân những chú mục đồng. Xa xa, từng đàn cò trắng lượn quanh trên mặt sông, kiếm tìm thức ăn cho mình.
Cả cánh đồng đều vàng rực một màu lúa chín, trải dài xa đến tận chân trời. Cánh đồng cứ nhấp nhô như những đợt sóng biển, cuốn vào bờ rồi chạy ra xa tít tận chân trời. Những bông lúa trĩu nặng hạt cúi đầu e thẹn. Làn gió nhẹ, lành lạnh mơn man khắp da thịt em rồi vờn quanh những khóm lúa chín. Những chiếc lá lúa thi nhau vẫy tay chào mừng chị gió bay ngang qua, nghe xào xạc thật vui tai. Từng hạt lúa căng bóng mẩy đang chờ người nông dân thu hoạch về nhà.
Những hạt sương mai còn sót lại trên những tấm mạng nhện giăng trông như những hạt ngọc lấp lánh dưới ánh mặt trời vàng chói lọi. Có tiếng cục tác đằng xa thì ra là gà mẹ đang dẫn đàn con nhỏ của mình ra đồng tìm thóc. Thật là một không gian yên bình!
Khói bếp nhà ai đang bảng lảng trong không gian. Mặt trời đã lên cao, em lại theo chân mẹ trở về trong niềm vui hân hoan với một xe lúa đầy ắp, thật là một vụ mùa bội thu. Em hi vọng năm nào người dân quê em cũng được bội thu như năm nay.
Tham khảo ạ !!
Tiếng chim hót véo von trong vườn, tiếng hót thánh thót, trong trẻo khiến cho em thức giấc. Nhẹ nhàng bước xuống, vươn vai để xua tan cơn buồn ngủ còn sót lại. Hiếm khi có dịp dậy sớm, em thảnh thơi vệ sinh cá nhân rồi một mình tản bộ dọc theo con đường trong phố.
Trời còn sớm, em bước những bước nhỏ nhìn ngắm cảnh vật. Khí trời hơi se lạnh một chút. Màn sương đang tan dần, ló ra những chùm nắng nhỏ, mảnh mai đang thả dù nhẹ xuống từng tán cây. Em hít vào bầu không khí mát lành, tinh khiết, trong trẻo đặc trưng của buổi sớm, từng cơn gió nhẹ thoảng qua khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Những ngôi nhà bồng bềnh trong biển sương sớm. Phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau hàng cây. Trên trời, từng đám mây nhẹ trôi bồng bềnh. Con đường vắng người, chỉ thấp thoáng bóng dáng những cô hàng rong đang quẩy những gánh hàng nặng. Tiếng reo hàng vang lên hoà vào không khí rồi vọng lại.
Ông mặt trời nhô lên cao hơn, những tốp các cô, các bà rủ nhau đi bộ, trò chuyện buổi sáng. Dường như tán lá còn vọng những câu chuyện tán gẫu của mọi người. Những cửa hàng bán bún, bán xôi đã mở cửa, những biển hiệu bắt mắt thu hút ánh nhìn. Mùi thơm lan ra từ những quán ăn làm những người đi bộ vội chậm bước chân. Những cánh chim nhỏ hoà vào ánh nắng trên từng tán cây, thả điệu hát của buổi sớm. Con đường thành phố rộng rãi do được các cô lao công dọn dẹp sạch sẽ.
Mọi người ùa ra đường bắt đầu một ngày mới, hừng hực khí thế tràn ngập quyết tâm. Từng dòng xe cộ nối liền nhau, tiếng còi xe bíp bíp. Trước những cổng trường, màu áo trắng tinh khôi, màu đỏ thắm của khăn quàng đỏ tung bay trên vai của các em học sinh. Những bác phụ huynh dặn dò con, ánh mắt chăm chú đưa con vào cổng rồi cũng hoà mình vào dòng xe đông đúc bắt đầu ngày làm việc mới.
Buổi sáng bình dị, thường lệ diễn ra như thế đó, quen thuộc nhưng lúc nào cũng bắt đầu theo cách khác nhau, hương vị khác. Từng âm thanh, hương vị, cảnh sắc cho đến từng hoạt động của mỗi người đều góp vào bầu không khí chung của sớm mai xôn xao, đặc biệt như vậy. Em vẫn luôn mãi khắc ghi cảnh tượng êm đềm ấy.
Đi đến giữa cầu và quay mặt ngược lại. Con gấu thức dậy tưởng người đó từ bên kia qua nên rượt trở lại. Thế là người đó đã qua được cầu.
Em năm tuổi, anh cũng năm.
Chiều mùa thu Hà Nội ấy, anh gặp em, cô gái nhỏ bé lạc lõng giữa khu chung cư, khóc rất thương tâm nhìn thấy em khóc anh không hề thấy hiếu kỳ. Tuy vậy, trong lòng anh phập phồng không yên, nhưng vẫn quyết định bỏ qua.
Nhưng,vào lúc ấy bàn tay nhỏ nhắn của em túm chặt lấy mép áo anh không hiểu do đâu Tim anh run rẩy và sung sướng cứ như... Đã chờ đợi em làm như thế… Từ lâu rồi gương mặt ngấn nước ấy long lanh như thế… Anh đã suýt nhầm lẫn tưởng rằng mình đã gặp được thiên sứ.
Và bắt đầu từ ấy… Mình quen nhau từ ấy.
Em trước đây, thích để tóc dài đen óng.
Thích nghe anh kể chuyện công chúa.
Thích cả những cây kẹo mút màu hồng.
Anh trước đây, thích biến em thành vật bất ly thân của mình.
Nhưng trong vô thức, trái tim anh đã bị em cám dỗ… Em thân yêu...trong vô thức, anh lỡ yêu em mất rồi.
Anh yêu đôi mắt của em.
Yêu cánh mũi em.
Yêu nụ cười em.
Yêu cả giọng nói của em.
Yêu mái tóc của em.
Yêu vạt áo em.
Yêu cả sự bướng bỉnh của em.
Anh đã yêu, yêu tất cả những gì thuộc về em.
Em mười lăm, anh cũng mười lăm.
Em thân yêu của anh, em bắt đầu kết giao với những bạn bè khác. Em bắt đầu uống rượu… Em, bắt đầu xa tầm nhìn của anh.
Anh rất sợ hãi, anh sợ rằng em sẽ bỏ anh mà đi, nếu như mất em rồi, anh cũng mất đi tất cả....
Và rồi thì anh cũng chẳng làm được gì em à. Nhìn em xa tầm tay anh dần, trái tim anh đau nhói.
Em cùng những "người bạn" của em rời bước đi đến một cuộc sống khác, cái cuộc sống mà anh chẳng thể ngờ một cô bé như em, người mà anh xem là thiên thần lại dính vào.
Năm em mười tám, anh cũng mười mười tám.
Em phát hiện em đang có thai, bố của đứa bé là ai em cũng không biết. Anh đề nghị sẽ nuôi đứa nhỏ nhưng em chỉ trao cho anh ánh nhìn căm phẫn bởi có lẽ em nghĩ anh thương hại em, nhưng không em ơi, anh yêu em… Và cả đứa bé.
Em lưỡng lự, em không muốn đứa bé ấy xuất hiện trên đời, nhưng em lại không nỡ bỏ nó.
Anh lưỡng lự, anh tự hỏi có nên thổ lộ với em và rồi sẽ làm lễ đính hôn sau đó đón em về nhà càng sớm càng tốt.
Nhưng rồi em từ bỏ, em đã từ bỏ đứa bé.
Và rồi anh cũng từ bỏ, anh từ bỏ lời nói trong thâm tâm.
Em ơi, mùa thu này thật buồn, anh nhìn ra khung cửa sổ, mộng tưởng về những tháng ngày còn bên em và tự hỏi, liệu ta có thể quay lại khoảng thời gian đó được không?
Căn chung cư cũ nơi anh và em gặp nhau đã bị giải thể, chúng đã bị đập đi em ạ, anh cảm thấy mình và toà chung cư cũ đó thật giống nhau, tan nát và vỡ vụn.
Chúng ta quen nhau lâu đến nỗi anh chẳng thể nhớ được ta đã gặp nhau từ khi nào, anh chỉ có thể nhớ, đó là một mùa hạ thật đẹp, đẹp như em, cô gái anh yêu.
Anh hối hận, hối hận vì đã không nói với em, nói những lời thật tâm của anh, nói rằng anh yêu em nhiều đến cỡ nào, và nói với em rằng đứa bé là con của anh.
Đêm tối vào một mùa đông lạnh lẽo, em đến gặp anh, khóc lóc, trên người đầy mùi rượu nói về việc em bị một gã đàn ông lợi dụng, cầu xin sự an ủi đến từ anh.
“Đồ tồi” “Thằng khốn”
Đó Là những từ em nói trong tiếng nức về gã đàn ông tồi tệ ấy.
Và rồi, em hôn anh, một nụ hôn cháy bỏng, cả anh và cả em đều vượt quá giới hạn.
Khi anh tỉnh dậy, em vẫn còn ngủ. Và khi anh rời đi mua đồ ăn em yêu thích, dâu tây, nhưng khi anh về thì em đã rời đi không một lời nhắn.
Sau đó hai ngày, anh thấy em cùng gã đàn ông em đã mắng chửi là "Thằng tồi" đang đi cùng với nhau, trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy… Như em đã trao cho anh.
Ngày em đi bỏ đứa nhỏ mà không nói với anh một lời, em không biết rằng anh đã khóc như thế nào, em không biết rằng anh đã chạy theo em trong mưa mà trái tim anh tan vỡ như thế nào.
Anh thấy em, em đứng trên tòa chung cư cũ ấy, tay em vuốt mái tóc đen dài mà anh luôn yêu, nhìn anh mỉm cười.
Em buông tay, nhưng lần này anh nào muốn buông tay em, tuy vậy, em vẫn vụt mất khỏi tay anh. Rơi xuống con phố bên dưới cùng với đứa con của anh.
Anh chỉ biết lẳng lặng nhìn em, anh không biết rằng anh đã khóc nhiều đến mức nào, anh gần như đã muốn đi theo em. Nhưng rồi anh lại sợ, không, anh không sợ chết, càng không sợ đau, anh chỉ sợ khi đối mặt với em, anh vẫn sẽ là một thằng ngu vô dụng.
Năm ấy em mười tám, và sẽ mãi chỉ dừng lại ở tuổi mười tám thơ mộng.
Năm anh hai mươi mốt, em vẫn mười tám.
Em đã bỏ anh được ba năm rồi em ạ, anh nhìn vào di ảnh của em mà khóc, anh vẫn yêu em, anh vẫn yêu em dù cho em không còn nữa.
Anh mỉm cười trong nước mắt, đưa tay vuốt ve bia mộ của em, thì thào:
"Hãy đợi anh…"
Anh yêu em, cô gái mùa thu năm ấy.
Và rồi chàng thiếu niên si tình năm ấy, mãi dừng lại ở tuổi hai mươi mốt.
Năm anh hai mươi mốt, anh gặp em, em nhìn anh mỉm cười, nụ cười chân thành và yêu thương.
Năm anh hai mươi mốt, em đã hai mươi mốt…
Nếu có kiếp sau, anh vẫn muốn yêu em…
***
# Aeri #
Ps: lưu ý: bản quyền thuộc về Aeri hợp tác cùng Đài truyền hình Seren, vui lòng không copy, mang đi nơi khác.
Link full ở đây : https://docs.google.com/document/d/1jHEYYT_EmvfRojcvlj4jVbQ5Q0OEAW2j5lE15Chr1T4/edit
# Aeri #
Bạn tham khảo
Quê hương em có biết bao nhiêu cảnh đẹp nào là cánh diều trên bầu trời mang lại biết bao nhiêu mơ ước, nào là hình ảnh giếng nước gốc đa mái đình làng biển. Cảnh nào cũng đáng yêu cũng thân thương hết mức thế nhưng cảnh mà em thích nhất mỗi khi buổi sáng đến là hình ảnh cánh đồng lúa trên những cánh đồng lúa rộng mênh mông trên quê hương.
Sáng sớm là khoảng thời gian khiến cho em vui vẻ nhất, nó là sự thức dậy không chỉ của con người mà nó còn là sự thức dậy của tất cả cảnh vật và những sự việc xung quanh nó. Thật vậy khi chúng ta để ý thì những cảnh sáng sớm bao giờ cũng mơn man hội tụ tất cả những gì là trong lành vui vẻ nhất. Không những âm thanh tiếng chim hót nghe trong trẻo, không những là tiếng gà trống gọi ông mặt trời, mà còn là sự náo nhiệt của con người. Trong những con người ấy người đến trường, người đi làm, người thức dậy dọn dẹp công việc nhà. Chính bởi vì nó là khởi đầu cho một ngày nên cảm giác thật sự rất vui với nhiều mong muốn một ngày tốt lành.
Và hôm nay cũng như bao ngày khác, buổi sớm tôi thức dậy đúng giờ và bắt đầu đi học. Ngày nào cũng như ngày nào tôi thường đi con đường tắt để đến trường mà con đường tắt ấy lại dẫn tôi đi qua một cánh đồng thẳng cánh cò bay không biết vì sao nhưng tôi thấy mình gắn bó với cánh đồng ấy đến thể. Cánh đồng trong buổi sáng sớm lại hiện ra đẹp vô cùng. Hình ảnh những cây lúa mơn man khẽ lay động trước ngọn gió nhẹ nhàng của buổi sáng. Hôm nào tôi cũng vừa đi vừa ngắm nó.
Tôi đặt chân trên những con đường đất vẫn ẩm màu sương ướt. Tôi thấy trong lòng mình phơi phới hẳn lên nhìn đôi bàn chân nhỏ nhắn trên nền đất ấy trắng thế không biết. Hình như bắt đầu một ngày mới tôi có xinh hơn thì phải. Nhìn từ xa đã thấy những cánh đồng lúa đang khẽ lay động nhẹ nhàng. Một màu xanh êm đềm dịu dành như mang lại cho tôi những cảm xúc thật sự yêu đời và thoải mái. Lúa đang thì con gái cho nên cũng thật biết làm duyên hay là cơn gió nhẹ kia khẽ làm duyên cho những cây lúa ấy. Theo làn gió lúa cứ uốn éo lả lướt như những rặng liễu xanh thể hiện sự yểu điểu thục nữ của nó. Cây cao khoảng chừng 50cm rồi thế nhưng vẫn còn là những chị lúa liễu yếu đào tơ và vẫn thích vui đùa cùng gió lắm. Có lẽ là do một buổi đêm ấy chị cũng như chúng ta ngủ mơ màng bên nhau và sáng dậy cũng hân hoan đón chờ những tia nắng sớm tinh khôi thật đẹp. Cả cánh đồng láu vẽ nên một bức tranh đồng quê tràn đầy nhựa sống. Khẽ ngắm nhìn tôi bất chợt nhận ra và reo lên khi thấy được những giọt sương nào đó vẫn còn vương vấn không chịu rời lá mà đi. Giọt sương ấy nhỏ nhẹ chắc có lẽ nó đã ở đây với lúa đêm qua. Nó mang những gì tinh túy nhất để mang đến dưỡng chất cho những cây lúa chăng?. Chẳng biết nữa, chỉ biết những ánh nắng của bình minh đang lên, đó là màu nắng nhạt nhẹ nhàng và dịu dàng lắm. Lúa như dướn mình vươn ra, những chiếc lá như mở rộng ra mà đón lấy, ôm lấy ánh nắng dịu ngọt ấy vào lòng. Nắng lên những giọt sương bắt đầu bay hơi đi mất, có những giọt trên đầu những lá kia khẽ níu lấy lá mà rồi lại thôi rơi xuống hòa vào dòng nước kia cho xong chuyện.Cảnh đẹp khiến cho tôi ngẩn ngơ mãi thôi, nào là màu vàng nhạt của những ánh nắng ban sáng nhẹ nhàng tinh khôi. Nào là màu xanh êm dịu, nhẹ nhàng của cánh đồng lúa, rồi lại đến những màu trong lành, màu nâu của đất nữa. Ôi thật sự là không thể cưỡng nổi, thật là biết làm rung động xao xuyến lòng người. Thêm đó những hương lúa theo cơn gió mang đến cho tôi những cảm giác vô cùng sảng khoái cái mùi ngọt ngào nhẹ nhàng như những dòng sữa của mẹ ngày xưa.
Tôi cứ ngấn ngơ như thế trên suốt chặng đường đến trường, tôi thấy tâm hồn mình như được thanh lọc và nhẹ nhõm hẳn lên. Tiếng trống kêu lên, tôi vội vã chạy vào trường nhưng trước khi chạy vào cổng thì tôi vẫn cố ngoái lại ngắm nó mọt lần nữa trên môi khẻ nở một nụ cười yêu đời
Bài làm :
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.
Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật.
Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy màu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.
Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Bài làm :
Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp. Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng.
Mặt trời lên, màn sương tan dần. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ.
Khi nắng ngày một gay gắt, người làm ở đồng cũng thưa thớt dần. Đường làng lũ lượt người và xe qua lại. Nào người gánh lúa kĩu kịt trên vai, nào người vác cày chăn trâu thong thả, nào những chiếc xe bò chất đầy lúa hối hả trở về nhà. Mấy cụ già thì lại tranh thủ quét nhặt những hạt thóc rơi vãi trên đường. Người nào người nấy ướt đẫm mồ hôi vì thấm mệt nhưng chuyện trò vẫn còn rôm rả. Ai cũng đều mừng vui vì lúa năm nay được mùa, hứa hẹn một cuộc sống no ấm hơn.
Những ngày mùa ở quê em thật bận rộn, tất bật. Em tự nhủ phải chăm chỉ học hành để sau này giúp người nông dân bớt đi nỗi vất vả, cực nhọc và góp sức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
Có hai bài, bn mún lấy bài nào cx đc nha !
Chúc bn học tốt
- Mai là một ca sĩ hát rất hay.
- Mẹ đã chỉ cho em nhiều bí quyết hay ho về nấu ăn.
- Trồng hoa hồng hay hoa lan đẹp hơn.
- Tôi hay đi chạy bộ mỗi sáng
Tìm những từ có tiếng "bình" với nghĩa là ko có chiến tranh:
- Thanh bình
- Yên bình
- Hòa bình
- Bình yên
bằng 2 nha
Bằng 2
Học tốt