K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 8 2018
                   Bố cục
  • Chia làm 4 đoạn
    • Đoạn 1. Từ đầu..."nằm đấy: Sự ra đời kỳ lạ của Gióng
    • Đoạn 2. Tiếp theo..."cứu nước": Gióng gặp sứ giả, cả làng nuôi Gióng.
    • Đoạn 3: Tiếp theo..."lên trời": Gióng cùng nhân dân chiến đấu và chiến thắng giặc Ân
    • Đoạn 4. Còn lại: Gióng bay về trời    Đọc - hiểu văn bảna. Hình tượng Thánh Gióng
      • Nguồn gốc ra đời
        • Bà mẹ dẫm lên vềt chân to, lạ ngoài đồng và thụ thai
        • Ba năm Gióng không biết nói, cười, đặt đâu nằm đó ⇒ kỳ lạ
      • Câu nói đầu tiên
        • Gióng nhờ mẹ ra gọi sứ giả vào để nói chuyện
        • Câu nói đầu tiên với sứ giả là lời yêu cầu cứu nước, là niềm tin sẽ chiến thắng giặc ngoại xâm. Giọng nói đĩnh đạc, đàng hoàng, cứng cỏi lạ thường. Chi tiết kỳ lạ, nhưng hàm chứa 1 sự thật rằng ở một đất nước luôn bị giặc ngoại xâm đe dọa thì nhu cầu đánh giặc cũng luôn thường trực từ tuổi trẻ thơ, đáp ứng lời kêu gọi của tổ quốc
      b. Cả làng, cả nước nuôi nấng, giúp đỡ Gióng chuẩn bị ra trận
      • Gióng ăn khỏe, bao nhiêu cũng không đủ
      • Cái vươn vai kỳ diệu của Gióng. Lớn bổng dậy gấp trăm ngàn lần, chứng tỏ nhiều điều :
        • Sức sống mãnh liệt, kỳ diệu của dân tộc ta mỗi khi gặp khó khăn
        • Sức mạnh dũng sỹ của Gióng được nuôi dưỡng từ những cái bình thường, giản dị
        • Đó cũng là sức mạnh của tình đoàn kết, tương thân tương ái của các tầng lớp nhân dân mỗi khi tổ quốc bị đe dọa.

      → Chỉ có nhân vật của truyền thuyết thần thoại mới có sự tưởng tượng kỳ diệu như vậy.

      c. Gióng cùng toàn dân chiến đấu và chiến thắng giặc ngoại xâm
      • Đoạn kể, tả cảnh Gióng đánh giặc thật hào hứng. Gióng đã cùng dân đánh giặc, chủ động tìm giặc mà đánh

      → Chi tiết này rất có ý nghĩa: Gióng không chỉ đánh giặc bằng vũ khí vua ban mà còn bằng cả vũ khí tự tạo bên đường. Trên đất nước này, cây tre đằng ngà, ngọn tầm vông cũng có thể thành vũ khí đánh giặc

      • Cảnh giặc thua thảm hại
      • Cả nước mừng vui, chào đón chiến thắng
      • Cách kể, tả của dân gian thật gọn gàng, rõ ràng, nhanh gọn mà cuốn hút.
      d. Kết truyện: Gióng bay về trời
      • Gióng bay lên trời từ đỉnh Sóc Sơn
        • Ra đời phi thường à ra đi cũng phi thường
        • Chứng tỏ Gióng đánh giặc là tự nguyện không gợn chút công danh. Gióng là con của thần thì nhất định phải về trời....

      → Nhân dân yêu mến, trân trọng muốn giữ mãi hình ảnh người anh hùng

      ⇒ Thánh Gióng trở về cõi vô biên bất tử.

19 tháng 8 2018

Chia làm 4 đoạn

  • Đoạn 1. Từ đầu..."nằm đấy: Sự ra đời kỳ lạ của Gióng
 
  • Nguồn gốc ra đời
    • Bà mẹ dẫm lên vềt chân to, lạ ngoài đồng và thụ thai
    • Ba năm Gióng không biết nói, cười, đặt đâu nằm đó ⇒ kỳ lạ
  •  
  • Câu nói đầu tiên
    • Gióng nhờ mẹ ra gọi sứ giả vào để nói chuyện
    • Câu nói đầu tiên với sứ giả là lời yêu cầu cứu nước, là niềm tin sẽ chiến thắng giặc ngoại xâm. Giọng nói đĩnh đạc, đàng hoàng, cứng cỏi lạ thường. Chi tiết kỳ lạ, nhưng hàm chứa 1 sự thật rằng ở một đất nước luôn bị giặc ngoại xâm đe dọa thì nhu cầu đánh giặc cũng luôn thường trực từ tuổi trẻ thơ, đáp ứng lời kêu gọi của tổ quốc
  • Đoạn 2. Tiếp theo..."cứu nước": Gióng gặp sứ giả, cả làng nuôi Gióng.
  • Gióng ăn khỏe, bao nhiêu cũng không đủ
  • Cái vươn vai kỳ diệu của Gióng. Lớn bổng dậy gấp trăm ngàn lần, chứng tỏ nhiều điều :
    • Sức sống mãnh liệt, kỳ diệu của dân tộc ta mỗi khi gặp khó khăn
    • Sức mạnh dũng sỹ của Gióng được nuôi dưỡng từ những cái bình thường, giản dị
    • Đó cũng là sức mạnh của tình đoàn kết, tương thân tương ái của các tầng lớp nhân dân mỗi khi tổ quốc bị đe dọa.

→ Chỉ có nhân vật của truyền thuyết thần thoại mới có sự tưởng tượng kỳ diệu như vậy.

  • Đoạn 3: Tiếp theo..."lên trời": Gióng cùng nhân dân chiến đấu và chiến thắng giặc Ân
  • Đoạn kể, tả cảnh Gióng đánh giặc thật hào hứng. Gióng đã cùng dân đánh giặc, chủ động tìm giặc mà đánh

→ Chi tiết này rất có ý nghĩa: Gióng không chỉ đánh giặc bằng vũ khí vua ban mà còn bằng cả vũ khí tự tạo bên đường. Trên đất nước này, cây tre đằng ngà, ngọn tầm vông cũng có thể thành vũ khí đánh giặc

  • Cảnh giặc thua thảm hại
  • Cả nước mừng vui, chào đón chiến thắng
  • Cách kể, tả của dân gian thật gọn gàng, rõ ràng, nhanh gọn mà cuốn hút.
  • Đoạn 4. Còn lại: Gióng bay về trời
  • Gióng bay lên trời từ đỉnh Sóc Sơn
    • Ra đời phi thường à ra đi cũng phi thường
    • Chứng tỏ Gióng đánh giặc là tự nguyện không gợn chút công danh. Gióng là con của thần thì nhất định phải về trời....

→ Nhân dân yêu mến, trân trọng muốn giữ mãi hình ảnh người anh hùng

⇒ Thánh Gióng trở về cõi vô biên bất tử.

18 tháng 8 2018

rường em có rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô dạy một bộ môn khác nhau. Em yêu quý tất cả các thầy cô nhưng quý nhất là cô Nga — dạy môn Ngữ văn.

Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi nhưng trông cô vẫn trẻ trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ dài tới vai nhưng được uốn xoăn, rất phù hợp với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, và đặc biệt, cô cười rất tươi.

Ai cũng khen cô có mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ cô mặc rất trang nhã, lịch sự, phù hợp với thân hình thon thả của cô, trông không yểu điệu mà rât duyên dáng.

Cô Nga rất hiền nhưng đôi lúc, cô cũng rất nghiêm khắc với những bạn có thái độ không tốt trong học tập. Cô giảng bài rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như các bạn trong lớp đều học giỏi môn của cô. Ngoài việc là một giáo viên dạy Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô chăm sóc cho học sinh từ bữa ăn trưa cho tới chỗ để xe… Ngày nào cũng vậy, cô là người về muộn nhất trường.

Em rất yêu quý cô Nga. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 sắp đến rồi, em cùng các bạn sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng.

chúc bạn học tốt nhé

18 tháng 8 2018

Trả lời :

                    Bài làm

Trong những năm học tiểu học có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ, người mà dã để lại cho em những ấn tượng sâu sắc nhất đó là cô Liễu.

Trong mắt em, cô như là một cuốn sách tri thức giúp em học bao điều hay.Cô Liễu khoảng 26 tuổi. Thân hình cô khá cân đối. Với một khuôn mặt tròn, phúc hậu.Mái tóc cô dài, óng mượt. Thỉnh thoảng khi trời nóng cô thường buộc tóc lên gọn gàng. Mắt cô đên láy,với hàng mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất là ánh mắt trìu mến mà cô dành cho chúng em. Dưới đôi mắt ấy là sống mũi cao thanh tú.Đôi môi thì lúc nào cô cũng nở nụ cười.Mỗi khi cười cô thường để lộ ra hai hàm răng đều tăm tắp.Giọng nói của cô lúc trầm ấm,lúc thì ngân vang.Khi cô kể chuyện giọng cô đọc rất truyền cảm hứng.

Em thấy, cô là một giáo viên rất hăng say trong công việc và hết lòng yêu thương học sinh.Lúc nghe cô giảng bài thật thú vị.Cô giảng rất dễ hiểu,dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài học.Đối với những bạn yếu hơn thì cô còn dành thời gian hướng dẫn thêm. Mỗi khi, lớp em được nhất tuần cô luôn biểu hiện niềm vui qua nụ cười.Cô hiền lành,tốt bụng luôn quan tâm hay chăm sóc những người xung quanh nên được đồng nghiệp, phụ huynh yêu quý.

Những ngày tháng trôi qua,em một ngày lớn,được học nhiều điều hay,điều mới,được học thầy cô,bạn bè mới,nhưng hình ảnh của cô và mái trường vẫn mãi mãi trong em.

Bài này mk tự lm nhóe !

#SkyTran ^^

18 tháng 8 2018

chúc bạn học tMỗi người chúng ta sinh ra trên đời này đều có mẹ. Mẹ là người đã mang nặng, đẻ đau, nuôi dưỡng chúng ta lớn lên, thoi dõi từng bước đi của con từ lúc lọt long đến lúc trưởng thành. Mẹ là một người đặc biệt trong cuộc đời. Có lẽ ai cũng yêu thương mẹ nhất trên đời. Em cũng vậy.

Mẹ em năm nay bước qua tuổi 50, dáng bé cao cao, thanh thanh với làn da đã sạm đi vì thời gian và sự tần tảo sớm hôm. Mẹ là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em, dạy cho em những bài học đầu tiên, từ bài học làm người, làm con ngoan đến bài học về thế giới xung quanh. Mỗi lần có mẹ bên cạnh, em lại thấy rất yên tâm.

Mẹ em là nông dân nên quanh năm vất vả bám đồng, bám ruộng nuôi chúng em khôn lớn. Những công việc mẹ làm hằng ngày cũng là vì con, vìgia đình. Bà nội vẫn thường bảo rằng mẹ chính là linh hồn giữ gìn hạnh phúc của gia đình này.

chúc bạn học tốt nhé

18 tháng 8 2018

Trả lời :

Bài làm
Mẹ là người đã sinh ra em và chăm lo cho em từng bữa ăn và giấc ngủ.Vì vậy, mẹ là một người rất quan trọng, cung chính là người em yêu thương nhất từ lúc em còn nhỏ tới giờ.
Trong mắt em, mẹ là một người phụ nữ rất giản dị nhưng lại rất tuyệt vời. Mẹ năm nay khoảng 35 tuổi, cái tuổi ko còn trẻ nữa nhưng trông mẹ vẫn năng động và khỏe khoắn. Mẹ ko cao nhưng lại có dáng người cân đối.Làn da hơi ngăm đen lộ rõ vẻ rắn rỏi ,khỏe mạnh.Mái tóc của mẹ đen và dày thường được buộc gọn gàng bằng một sợi dây nơ xinh xắn.Khuôn mặt của mẹ có hình trái xoan nhìn mẹ rất phúc hậu.Vầng trán hơi cao.Đôi mắt của mẹ to tròn, sáng long lanh đen láy như hai hạt nhãn. Dưới đôi mắt đó là sống mũi cao thanh tú.Có lẽ em thấy đẹp nhất là đôi môi của mẹ.Đôi môi mẹ thắm hồng, tươi và hay cười khi cười thường để lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết.Bố bảo chính nụ cười đó đã làm cho bố yêu mẹ ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt. Có lẽ em yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay mẹ lúc nào cũng nổi gân,nhiều vết trai sạm vì phải vất vả nuôi em từng ngày lớn khôn.Trang phục của mẹ rất giản dị nhưng  vẫn toát lên vẻ thanh cao và lịch sự.
Đối với em, mẹ là một người đảm đang trông công việc.Ngoài những giờ đi làm, ở nhà mẹ còn làm các công việc lau nhà, nấu cơm,… em nhìn mà thấy thương mẹ biết bao. Nên em ước rằng mình lớn lên thật nhanh để có thể đỡ đần được cho mẹ.  Có hôm, em bị sốt cao mẹ là người mẹ là người chăm sóc cho em chu đáo nhất.Mẹ phải lau người, bón cháo cho em.Nhờ vậy mà chỉ trong hai ngày sau em đã khỏi bệnh.Đối với bạn bè, mẹ là người tốt bụng và hay giúp đỡ mọi người.Mẹ thường cho các em hàng xóm ít bánh kẹo , đồ ăn vặt.
Em rất yêu quý và kính trọng mẹ. Vì vậy,em sẽ luôn ko ngừng phấn đấu và cố gắng học thật giỏi để ko phụ lòng mẹ vì đã nuôi em trong những năm tháng qua.”Mẹ ơi ! Con yêu mẹ nhiều lắm!” đó là điều em luôn muốn nói với mẹ.

Mk tự làm nha !

#SkyTran ^^

18 tháng 8 2018

Trả lời :

                  Bài làm

Có ai đó đã từng nói: “Tình bạn là thứ không thể thiếu ở tuổi học trò”.Quả thật là đúng như vậy.Người mà em có thể chia sẻ những niềm vui và những nỗi buồng đó chính là Xuyến – người bạn thân nhất của em.

Năm nay,bạn ấy tròn 11 tuổi.Xuyến có dáng người hơi thấp bé nên bạn rất năng động và nhanh nhẹn.Bạn sở hữu một làn da hơi ngăm đen.Khuôn mặt tròn bầu bĩnh.Bạn có mái tóc óng ả, dài đến ngang lưng.Dưới đôi mắt của bạn đó là sống mũi cao thanh tú.Nhưng em thấy ấn tượng nhất là đôi môi hay cười của bạn,khi bạn cười để lộ hai hàm răng trắng muốt với chiếc răng khểnh khá duyên.Giọng nói bạn rất hay giống như một ca sĩ thực thụ vậy.Thường ngày,bạn mặc một chiếc áo sơ mi trắng và thêm một chiếc quần bò,bạn thắt chiếc khăn đỏ thắm thật gọn gàng.Ở lớp,Xuyến là một người tốt bụng,thân thiện với mọi người nên thầy cô và bạn bè đều quý mến.Trong những tiết học,bạn cũng phát biểu, xây dựng bài.Ở nhà,Xuyến luôn làm việc nhà để giúp đỡ bố mẹ chứng tỏ bạn là một người con hiếu thảo.

Kỉ niệm sâu sắc nhất của cả hai chúng em là em mới bắt đầu vào trường.Người bạn đầu tiên em làm quen đó chính là Xuyến.Trong suốt những năm học, bạn đã giúp đỡ em rất nhiều như giảng giải những bài tập khó.Ngoài những giờ ở trên lớp chúng em còn rủ nhau đi chơi, đi xe đạp cùng nhau.Mỗi khi em bị ốm,Xuyến lại hỏi xem em đã đỡ chưa và an ủi,động viên em.

5 năm trôi qua thật là nhanh.Sang năm chúng em sẽ chuyển trường mới chắc là không được cùng trường ,cùng lớp nữa nhưng các kỉ niệm về bạn,em sẽ không bao giờ quên.Chúng ta hãy luôn là bạn thân tốt của nhau nhé.

Đây là bài do mk làm nha !

#SkyTran ^^

18 tháng 8 2018

   Bạn thân nhất : Bùi Yến Linh

tính tình : Hiền lành, nhân hâu, tốt bụng, biết quan tâm, đến bn bè xung quanh, Linh là 1 người không biết phản bội bạn là gì ngay cả bạn thân hay là bạn không thân.

18 tháng 8 2018

Bài làm:

  • Chi tiết tưởng tượng, kì ảo là những chi tiết không có thật. Các chi tiêt này khiến cho các nhân vật và sự kiện lịch sử mang màu sắc thần thoại. Nó được gọi là truyền thuyết.
  • Trong truyện Con Rồng cháu Tiên, những chi tiết này có vai trò tô đậm tính chất kì lạ, đẹp đẽ của các nhân vật (Lạc Long Quân và Âu Cơ), đồng thời chứng tỏ người Việt có nguồn gốc khác thường, rất cao quý và đẹp đẽ. Qua đó, nhân dân ta muốn nhắn nhủ người đời sau hãy luôn luôn tự hào, tôn kính tổ tiên mình. Các chi tiết tưởng tượng, kì ảo trong truyện vừa phản ánh một trình độ hiểu biết nhất định ở giai đoạn lịch sử sơ khai, vừa là kết quả của óc tưởng tượng phi thường của người Lạc Việt.
18 tháng 8 2018
Bài làm:
  • Chi tiết tưởng tượng, kì ảo là những chi tiết không có thật. Các chi tiêt này khiến cho các nhân vật và sự kiện lịch sử mang màu sắc thần thoại. Nó được gọi là truyền thuyết.
  • Trong truyện Con Rồng cháu Tiên, những chi tiết này có vai trò tô đậm tính chất kì lạ, đẹp đẽ của các nhân vật (Lạc Long Quân và Âu Cơ), đồng thời chứng tỏ người Việt có nguồn gốc khác thường, rất cao quý và đẹp đẽ. Qua đó, nhân dân ta muốn nhắn nhủ người đời sau hãy luôn luôn tự hào, tôn kính tổ tiên mình. Các chi tiết tưởng tượng, kì ảo trong truyện vừa phản ánh một trình độ hiểu biết nhất định ở giai đoạn lịch sử sơ khai, vừa là kết quả của óc tưởng tượng phi thường của người Lạc Việt.
18 tháng 8 2018

Bài làm:

Cuối năm học vừa qua, em đạt được danh hiệu Học sinh tiên tiến xuất sắc. Có được kết quả này một phần là nhờ em rút ra được bài học cay đắng ở đầu học kì I. Chuyện là thế này:

Thầy dạy Toán của em rất nghiêm khắc và cẩn thận. Thầy thường nói rằng Toán là bộ môn mà kiến thức liên kết với nhau rất chặt chẽ, nếu hiểu không kĩ phần trước thì phần sau sẽ khó tiếp thu. Em đã không vâng lời thầy, dù chỉ một lần.

Vốn là học sinh giỏi Toán nên bài kiểm tra nào em cũng đạt điểm 9, điểm 10. Mỗi lần thầy gọi điểm, em trả lời rất rành rọt trước sự thán phục của bạn bè. Một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không học bài cũ. Theo thường lệ, thầy giáo gọi học sinh lên bảng. Em đã có điểm kiểm tra miệng nên tin chắc là thầy sẽ chẳng gọi đến mình. Vì vậy, em ung dung ngắm bầu trời qua khung cửa sổ và tha hồ tưởng tượng đến trận đá bóng giao hữu chiều nay giữa lớp em với lớp 7B mà em là một chân sút có hạng.

Nhưng một chuyện bất ngờ đã xảy ra là thầy giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra làm bài. Biết làm sao bây giờ? Mọi khi kiểm tra một tiết, thầy thường báo trước. Còn hôm nay, sao lại thế này?! Đây đó trong lớp nổi lên tiếng xì xào thắc mắc của một số bạn. Em ngơ ngác nhìn quanh một lượt và chợt bừng tỉnh khi bạn Hoa ngồi cạnh huých cùi tay vào sườn, nhắc nhở: 

Em có cảm giác là tiết kiểm tra hôm ấy kéo dài vô tận. Em loay hoay viết rồi lại xoá. Vì mất bình tĩnh nên đầu óc cứ rối tung lên. Thời gian đã hết, em nộp bài mà lòng cứ thắc thỏm, lo âu.

Tuần sau, thầy giáo trả bài. Như mọi lần, em nhận bài từ tay thầy để phát cho các bạn. Liếc qua bài mình, thấy bị điểm 4, tim em thắt lại. Em cố giữ vẻ mặt thản nhiên để che giấu bao sóng gió trong lòng. Thật là chuyện chưa từng có. Ăn nói làm sao với thầy, với bạn, với bố mẹ bây giờ? Chỉ vì em không nghe lời thầy, chủ quan trong học tập nên mới ra nông nỗi. Sau đó, em đã cố gắng rất nhiều nhưng điểm trung bình môn Toán học kì I chỉ đạt loại khá.

Nhờ cố gắng học tập, cuối năm, em vẫn đạt được danh hiệu Học sinh tiên tiến xuất sắc nhưng em không sao quên chuyện cũ. Giờ đây, em kể lại chuyện này với thái độ tự kiểm điểm nghiêm túc. Chủ quan, tự mãn tất sẽ dẫn đến thất bại. Đó là bài học sâu sắc không chỉ trong đời học trò mà trong suốt cuộc đời của mỗi con người.

18 tháng 8 2018

                                                                                Bài làm

Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng...

Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không. Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp"... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! "Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!". Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.

Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.

Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.

"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử
Trao con ấm áp tựa nắng chiều".

Chúc bn hok tốt !!!

12 tháng 10 2021

hazz , tui không biết nheng , facebook face sọt .

18 tháng 8 2018

“Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi

Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng "

"Mặt trời của bắp'' là mặt trời của thiên nhiên vĩnh hằng, đem ánh sáng và sự sống cho muôn vật, đem lại sự tốt tươi cho lúa, ngô, khoai... Từ mặt trời vũ trụ, nhà thơ liên tưởng đến “mặt trời của mẹ”, đó là em Cu Tai. Em là con yêu, là hạnh phúc, niềm tự hào của mẹ. Em là nguồn sống, nguồn hạnh phúc, niềm tự hào của mẹ. Ca ngợi lòng mẹ, tình thương con vô bờ của mẹ, câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm bình dị mà thấm thía biết bao! Đứa con là “mặt trời của mẹ”, một ẩn dụ rất sáng tạo làm rung động lòng người.

18 tháng 8 2018

minh moi bn vao link nay dang ky roi tra loi minigame nha : https://alfazi.edu.vn/question/5b7768199c9d707fe5722878

18 tháng 8 2018

1) Đi một ngày đáng học một sáng khôn :

+ Nghĩa đen
– Đi: đi là đi đây đi đó, đi nhiều nơi, nhiều chỗ,… va tham gia nhiều hoạt động trong xã hội
– Sàng khôn: nhiều kiến thức bổ ích trong cuộc sống, trong xã hội, sự tiếp thu khiến thức mới mẻ và nhiều.
+ Nghĩa bóng
– Bên ngoài xã hội có nhiều điều cần phải học tập
– Kiến thức vô cùng phong phú nên chúng ta nên không ngừng học tập
– Luôn biết mở mang kiến thức mọi lúc mọi nơi
– Luôn biết nắm bắt, đúc kết kinh nghiệm học được
– Biết được tầm quan trọng của việc học tập và việc tự học

2) Thương người như thể thương thân

- Thân là chính bản thân mình, thương thân là thương chính bản thân mình. Khi cảm nhận nỗi khổ của mình khi đói không cơm, lạnh không áo, ốm không thuốc của bản thân.
- Thương người : người là mọi người xung quanh ta. Thương người là thương xót, cảm thông, chia sẻ nỗi vất vả, cơ cực của người khác, nếu có điều kiện thì sẵn sàng giúp đỡ.
- “ thương người như thể thương thân”: là yêu thương mình như thế nào thì yêu thương người khác như thế ấy. nếu người khác cũng lâm vào cảnh khó khăn khổ cực như ta đã từng thì cũng chia sẻ cảm thong với người đó.

Chúc bạn zui :3

18 tháng 8 2018

xl mik học yếu