a. Viêt đoạn văn khoảng 5-7 dòng ghi lại ấn tượng của em về ngày đầu tiên đi học, sau đó chỉ rõ ít nhất: 2 từ ghép chính phụ, 2 từ ghép đẳng lập; 2 từ láy có trong đoạn văn.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1,25 : 0,1 + 2,25 : 0,01 + 2,75 : 0,001
= 1,25 x 10 + 2,25 x 100 + 2,75 x 1000
= 1,25 x 100 + 2,25 x 100 + 2,75 x 100
= 125 + 225 + 275
= 350 + 275
= 625
\(1,25\div0,1+2,25\div0,01+2,75\div0,001\)
\(=\)\(1,25\times10+2,25\times100+2,75\times1000\)
\(=\)\(12,5+225+2750\)
\(=\)\(2987,5\)
Nhà khoa học nổi tiếng mà em biết đó chính là Edison.Ông có họ tên đầy đủ là Thomas Alva Edison, ông sinh ngày 11 tháng 2 năm 1847 và ông sinh ở Milan,Ohio.Edison là một nhà phát minh và thương nhân đã phát triển rất nhiều thiết bị có ảnh hưởng lớn tới cuộc sống trong thế kỷ 20. Ông được một nhà báo đặt danh hiệu "Thầy phù thủy ở Menlo Park", ông là một trong những nhà phát minh đầu tiên ứng dụng các nguyên tắc sản xuất hàng loạt vào quy trình sáng tạo, và vì thế có thể coi là đã sáng tạo ra phòng nghiên cứu công nghiệp đầu tiên. Một số phát minh được gán cho ông, tuy ông không hoàn toàn là người đầu tiên có ý tưởng đó, nhưng sau khi bằng sáng chế đầu tiên được thay đổi nó trở thành của ông. Edison được coi là một trong những nhà phát minh, nhà khoa học vĩ đại và giàu ý tưởng nhất trong lịch sử, ông giữ 1.093 bằng sáng chế tại Hoa Kỳ dưới tên ông, cũng như các bằng sáng chế ở Anh Quốc, Pháp, và Đức.
Nhà khoa học Nguyễn Lân Dũng có giọng nói rất ấn tượng, giọng của bác khàn khàn như người bị viêm họng. Bác sinh ra trong một gia đình có truyền thống hiếu học. Vì vậy tất cả các anh em của bác đều trở thành những nhà khoa học rất nổi tiếng của nước ta hiện nay. Bản thân bác đã có rất nhiều công trình nghiên cứu và có những cống hiến rất xuất sắc cho ngành nông nghiệp của nước nhà. Bác chính là một người bạn của nhà nông.
Vừa qua, trường em đã tổ chức Hội khỏe phù đổng. Em thích nhất là cuộc thi chạy của nữ với cự li ngắn 200 mét được tổ chức theo khối. Năm bạn học sinh khối 3 có thành tích tốt nhất đang đứng trước trận chung kết. Tất cả đều trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng. Khi trọng tài thổi còi, năm bạn học sinh bắt đầu chạy. Dẫn đầu là một anh học sinh lớp 3A. Theo sau là bạn học sinh lớp 3C. Còn Hoa - thành viên của lớp em đang đứng ở vị trí số 3. Chỉ còn khoảng hai mươi mét nữa thôi là đến đích. Hoa bất ngờ tăng tốc hơn, dần vượt qua bạn học sinh đang đứng ở vị trí số 2. Các thành viên trong lớp hò reo cổ vũ: “Hoa ơi! Cố lên!”. Dường như được tiếp thêm sức mạnh, Hoa lại tăng tốc hơn và vượt qua bạn học sinh đang dẫn đầu. Vậy là Hoa đã về đích đầu tiên. Chúng em cảm thấy vô cùng sung sướng khi Hoa đã giành chiến thắng.
Vừa qua, trường em đã tổ chức Hội khỏe phù đổng. Em thích nhất là cuộc thi chạy của nữ với cự li ngắn 200 mét được tổ chức theo khối. Năm bạn học sinh khối 3 có thành tích tốt nhất đang đứng trước trận chung kết. Tất cả đều trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng. Khi trọng tài thổi còi, năm bạn học sinh bắt đầu chạy. Dẫn đầu là một anh học sinh lớp 3A. Theo sau là bạn học sinh lớp 3C. Còn Hoa - thành viên của lớp em đang đứng ở vị trí số 3. Chỉ còn khoảng hai mươi mét nữa thôi là đến đích. Hoa bất ngờ tăng tốc hơn, dần vượt qua bạn học sinh đang đứng ở vị trí số 2. Các thành viên trong lớp hò reo cổ vũ: “Hoa ơi! Cố lên!”. Dường như được tiếp thêm sức mạnh, Hoa lại tăng tốc hơn và vượt qua bạn học sinh đang dẫn đầu. Vậy là Hoa đã về đích đầu tiên. Chúng em cảm thấy vô cùng sung sướng khi Hoa đã giành chiến thắng.
Trong cuộc sống có nhiều những tấm gương đã hi sinh bản thân mình để đóng góp công sức xây dựng đất nước, chống lại đói nghèo, lạc hậu và vì hạnh phúc của người dân. Câu chuyện về bác sĩ Trần Hoàng Minh khiến em vô cùng xúc động.
Bác sĩ trẻ Trần Hoàng Minh năm nay 30 tuổi, sang Mĩ sống từ khi còn nhỏ và đã tốt nghiệp đại học Y ở cả Mĩ và Úc. Sau khi tốt nghiệp bác sĩ đã quyết định về nước làm việc, dù cơ hội việc làm ở hai đất nước phát triển đều chào đón anh.
Khi về nước, bác sĩ không chọn một bệnh viện lớn mà chọn một bệnh viện nhỏ của quận Gò Vấp làm nơi công tác. Anh quan niệm dù bệnh nhân là người như thế nào thì bác sĩ cũng phải luôn coi bệnh nhân là trên hết. Theo Minh, mỗi bệnh nhân đều để lại cho bác sĩ một ký ức, một kinh nghiệm trong nghề nghiệp và chính bệnh nhân đã giúp bác sĩ nâng cao được tay nghề.
Các bệnh nhân đến khoa cấp cứu Bệnh viện Q.Gò Vấp đều cảm nhận được ở Minh một bác sĩ rất ân cần, nhẹ nhàng và tận tụy với bệnh nhân. Khi hỏi bệnh những bệnh nhân lớn tuổi hơn, bác sĩ Minh luôn bắt đầu bằng từ “Thưa...” rất lễ phép.
Khi bệnh nhân xuất viện, bác sĩ đều gọi điện hỏi thăm họ hoặc đến tận nhà những bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn để theo dõi tình hình bệnh. Tấm gương của bác sĩ Minh đã truyền cảm hứng cho mọi người dân về sự cống hiến, vì lợi ích của đất nước.
Sáng hôm thứ bảy vừa rồi, tôi đang rửa mặt bên hè nhà đế sửa soạn đi học. Bỗng nghe tiếng hỏi của em tôi, lại nghe có tiếng đáp. Tôi không ngoảnh mặt ra, nhưng cũng nhận biết đó là tiếng anh Quang, người bạn thân với tôi. Tôi vội lau tay, thay áo rồi chạy ra, cùng nhau chào hỏi mừng rỡ. Liền đó, tôi cũng sửa soạn sách vở cùng anh đi đến trường học.
Ra đi được một đoạn đường, bạn tôi chợt hỏi, câu hỏi thường nghe trong đám học trò chúng tôi trước giờ vào lớp:
- Hôm nay có bài Quốc sử anh đã thuộc chưa? - Câu hỏi đó, nếu ở một người khác hỏi thì tôi chỉ trả lời một tiếng cho qua là “thuộc” hay là “không” mà thôi, nhưng đối với anh Quang, tôi trả lời có khác. Vỗ vai bạn ra chiều yêu mến tôi nói:
- Anh ơi! Sử là môn học rất cần cho học trò chúng ta thì không học là làm sao? Nếu ta không thuộc sử tức là chúng ta không biết đất nước mở mang thế nào, nòi giống ta sinh trưởng làm sao. Làm người dân một nước mà không biết lịch sử nước mình là người vong tổ, ai còn kể là giống gì nữa!
Bạn tôi lại nói:
- Tôi cũng biết thế và tôi có học lắm, nhưng sử là môn học khó nhớ lắm; thường tôi học mãi mà không thuộc và nhớ bao nhiêu, là tại làm sao thế?
- Ô hay! Đời nào lại có học mà không nhớ! Không thuộc! Ở đời có việc gì là khó đâu. Nếu người ta định chí cho cứng mạnh, thì dẫu có việc khó mà cũng hoá ra dễ vậy.
Bấy giờ gió mát buổi sớm mai thổi nhẹ, hai bên đường lác đác vài cái lá vàng rơi, bạn tôi vừa đi vừa cúi xuống ra dáng ngẫm nghĩ lắm. Một chốc rồi cười lớn ra vẻ đắc ý và nói với tôi rằng: “Lời anh vừa nói, tôi cho là phải và hay lắm, chứ từ trước mỗi khi tôi học thấy khó rồi thôi, thành thử không hiểu gì cả. Từ nay tôi sẽ nghe lời anh mà bền chí học kĩ cho thuộc cho nhớ mới thôi”.
Rồi đó, tôi kể qua các sự tích hay trong lịch sử nước nhà cho bạn nghe. Trong khi nói, có đoạn thì tôi với bạn cùng vui có đoạn thì tôi với bạn cùng buồn...
Được một lát đến cửa trường, hai người chúng tôi bèn dứt câu chuyện mà bước vào. Bây giờ có khi tôi ngồi nghĩ buổi hôm ấy thì lòng lấy làm vui thích lắm vi đã khuyên được một việc phải cho người bạn hiền.
ai k cho mk đi mà
ai k thì cảm ơn và kb nhé
Thứ bảy vừa qua, vì em đã đạt được nhiều điểm cao trong tuần nên ba mẹ quyết định thưởng cho em một chuyến đi chơi đến vườn bách thú. Trong vườn bách thú có rất nhiều loài động vật khác nhau, mỗi loài được nhốt trong chuồng lớn nhỏ riêng biệt. Trong số đó, em chú ý nhất là một con trăn gấm.
Đó là con trăn to nhất mà em thấy ngoài đời từ bé đến giờ. Thân nó to hơn bắp chân người lớn một chút, từ đầu đến phần đuôi dài khoảng 3 mét. Lúc em đến chuồng đề bảng “Trăn gấm”, nó đang nằm im lìm trên một thân cây giả. Lớp da màu nâu trơn bóng có các khoang màu đen và vàng như mắt lưới xen kẽ. Chiếc áo vằn vện ấy giúp trăn gấm ngụy trang hoàn hảo trên địa hình mà nó sinh sống. Chẳng thế mà mất vài phút quan sát em mới phát hiện ra được nó đang cuộn người vắt vẻo trên cây.
Trăn gấm có cái đầu nhỏ và dài, thuôn thuôn chứ không rõ thành hình tam giác như loài rắn độc. Đầu nó có màu vàng nâu khác hẳn thân người. Đôi mắt đen nhỏ xíu như hai hạt cườm gắn trên đỉnh đầu thờ ơ nhìn khách tham quan qua lớp cửa kính dày bảo vệ. Đột nhiên nó di chuyển, trường từ thân cây xuống mặt đất, lúc đó em mới thấy trăn bò thẳng chứ không phải hình zic zac như rắn. Con trăn khổng lồ ấy trườn lại sát tấm kính, cả thân hình tròn lẳn bị phình to hơn một chút ở bụng, có lẽ nó đã nuốt chửng đồ ăn gì đó rồi.
Cách nó di chuyển làm em nhớ đến con trăn xuất hiện ở ngay đầu bộ phim Harry Potter nên càng hứng thú ngắm nghía. Nhìn kĩ em nhận thấy từ mồm tới gáy của trăn gấm có một đường chỉ màu đen nổi bật hẳn lên. Thêm nữa, lại có hai đường chỉ đen khác to hơn, chạy từ khóe mắt xuống đến miệng làm mắt nó nhìn sắc hơn hẳn, giống hệt cách trang điểm của phụ nữ Ai Cập cổ đại mà em vẫn thấy trên ti vi. Con trăn lè chiếc lưỡi đỏ chẻ ngọn ra thám thính xung quanh một chút rồi lại lười biếng nằm bất động, em nghĩ nó cũng cần tiêu hóa thức ăn.
Đứng nhìn thêm một lát nữa, nghe thấy tiếng ba mẹ gọi em đành nuối tiếc rời khỏi chuồng trăn để thăm thú những loài vật khác. Trăn gấm là loài động vật quý hiếm, ở trong vườn thú tuy chúng không có bạn bè, nhưng tính mạng lại được bảo vệ an toàn. Nếu có dịp, em nhất định sẽ đến thăm nó vào lần sau.
Mik gửi nhầm đây mik gửi lại
“Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng”
Bác là vị lãnh tụ của đất nước, là người có vai trò trọng yếu nhất của cuộc cách mạng, nhưng Bác cũng là người cha già quan tâm, chở che cho những người cháu, người con của mình. Ngoài trời đổ mưa, sợ các cháu lạnh Bác đã đi dém chăn cho từng người, từng người một. Sợ các cháu giật mình trong đêm, mỗi bước chân của bác đề
mik chỉ ghi một số từ thôi , nếu còn từ trong đoạn văn thì bạn tự ghi nhé
tom tóp , loáng thoáng , dần dần , tũng toáng , xôn xao
''xong chúc bạn học giỏi '' và chịu khó học định nghĩa tiếng việt nhìu hơn nhé....
Đoạn văn trên trích từ văn bản " Thánh Gióng " .
Theo văn học dân gian , văn bản đó thuộc thể loại truyền thuyết .
K cho mk nha
Ngày đầu tiên tôi đi học cũng là ngày đầu tiên tôi bước vào ngôi trường này.Tâm trạng háo hức và hồi hộp như tôi đang chờ đợi một điều gì đó.Với các bạn và cô giáo tôi rụt rè và mặc cảm nhưng rồi tôi lại nhận được sự thân thiện .Cô giáo đón chúng tôi vào lớp ,rồi thì nét bút chì đầu tiên được viết ra -a-.Buổi học cứ thế trôi qua.Tôi ra về trong sự vui vẻ và mong chờ một tương lai đang đón chờ trước mắt.Còn tiếp ...