K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 6 2023

Bài thơ trên tả cảnh một khu vực đông dân cư và gần sông, có một ngôi tháp cao trông ra sông và nước chảy xiết xuống từ độ cao ba nghìn thước, tạo ra một cảnh tượng đẹp như dải Ngân Hà.

Phép tu từ được sử dụng:
• Tính từ so sánh hơn: cảnh tượng đẹp như dải Ngân Hà.
• Tính từ miêu tả: bầu trời trong xanh, nắng chan hòa trên vách đá của ngọn tháp.
• Tính từ chỉ sự sống động: tiếng nhạc nhẹ, đầy sống động phát ra từ những quán bar.
• Tính từ chỉ sự thanh bình: một khung cảnh thanh bình, yên tĩnh, giúp ta quên đi những lo toan trong cuộc sống.
• Tính từ chỉ sự rực rỡ: bầu trời đầy sao với dải Ngân Hà rực rỡ bao quanh ngọn tháp.

Ngọn tháp đứng gần sông là một khu vực đầy sức sống và sôi động. Hương lôi khói của những quán cà phê, nhà hàng bao phủ khắp khu vực, tạo nên một không khí đầy màu sắc. Cánh diều màu sắc khác nhau vui đùa trong trời mát, tạo nên một cảnh tượng đẹp mắt. Tiếng nhạc nhẹ, đầy sống động phát ra từ những quán bar, khiến cho không khí trở nên vui tươi và sôi nổi.

19 tháng 6 2023

Cảm ơn bạn nhìu!

LỚP HỌC TRÊN ĐƯỜNG     Cụ Vi-ta-li nhặt trên đường một mảnh gỗ mỏng, dính đầy cát bụi. Cắt mảnh gỗ thành nhiều miếng nhỏ, cụ bảo:      - Ta sẽ khắc trên mỗi miếng gỗ một chữ cái. Con sẽ học nhận mặt từng chữ, rồi ghép các chữ ấy lại thành tiếng.        Từ hôm đó, lúc nào túi tôi cũng đầy những miếng gỗ dẹp. Không bao lâu, tôi đã thuộc tất cả các chữ cái. Nhưng biết đọc là một...
Đọc tiếp

LỚP HỌC TRÊN ĐƯỜNG

    Cụ Vi-ta-li nhặt trên đường một mảnh gỗ mỏng, dính đầy cát bụi. Cắt mảnh gỗ thành nhiều miếng nhỏ, cụ bảo:

     - Ta sẽ khắc trên mỗi miếng gỗ một chữ cái. Con sẽ học nhận mặt từng chữ, rồi ghép các chữ ấy lại thành tiếng.

       Từ hôm đó, lúc nào túi tôi cũng đầy những miếng gỗ dẹp. Không bao lâu, tôi đã thuộc tất cả các chữ cái. Nhưng biết đọc là một chuyện khác. Không phải ngày một ngày hai mà đọc được.

       Khi dạy tôi, thầy Vi-ta-li nghĩ rằng nghĩ rằng cùng lúc có thể dạy cả chủ chó Ca-pi để làm xiếc. Dĩ nhiên, Ca-pi không đọc lên được những chữ nó thấy vì nó không biết nói, nhưng nó biết lấy ra những chữ mà thầy tôi đọc lên.

       Buổi đầu, tôi học tấn tới hơn Ca-pi nhiều. Nhưng nếu tôi thông minh hơn nó, thì nó cũng có trí nhớ tốt hơn tôi. Cái gì đã vào đầu nó rồi thì nó không bao giờ quên.

      Một hôm tôi đọc sai, thầy tôi nói:

    - Ca-pi sẽ biết đọc trước Rê-mi.

     Con chó có lẽ hiểu nên đắc chí vẫy vẫy cái đuôi.

     Từ đó, tôi không dám sao nhãng một phút nào. Ít lâu sau, tôi đọc được, trong khi con Ca-pi đáng thương chỉ biết “viết” tên nó bằng cách rút những chữ gỗ trong bảng chữ cái.

      Cụ Vi-ta-li hỏi tôi:

     -  Bây giờ con có muốn học nhạc không?

     - Đấy là điều con thích nhất. Nghe thầy hát, có lúc con muốn cười, có lúc lại muốn khóc. Có lúc tự nhiên con nhớ đến mẹ con và tưởng như đang trông thấy mẹ con ở nhà.

       Bằng một giọng cảm động, thầy bảo tôi:

    - Con thật là một đứa trẻ có tâm hồn.

Theo HÉC-TO MA-LÔ

(Hà Mai Anh dịch)

Câu 4

Qua câu chuyện này, em có suy nghĩ gì về quyền học tập của trẻ em ?

1
16 tháng 5 2023

TRẺ EM CẦN ĐƯỢC DẠY DỖ HỌC HÀNH.NGƯỜI LỚN CẦN QUAN TÂM,CHĂM SÓC TRẺ EM,TẠO MỘT ĐIỀU KIỆN CHO TRẺ EM HỌC TẬP