Quý trọng thời gian mang lại lợi ích gì cho bản thân em ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
thì nói về việc ông trời đặt tên cho các loại cây và ông trời đặt cho tên loại cây đó là cây thì là
HT
tớ muốn làm nghề động vật học
- nhưng các bạn phải thích nghề đó cơ đấy !
Mây đen và mây trắng
Đám mây trắng yểu điệu lượn gần đến dám mây đen xấu xí. Nó đỏng đảnh lướt mắt sang đám mây đen mím môi:
- Nhỏ nhẻm, nhỏ nhem thế kia mà cũng gọi là mây à! Thật là đáng xấu hổ.
Rồi cùng với làn gió nhẹ, dải mây trắng thướt tha trong tà váy bồng xốp trắng tinh lướt qua mặt mây đen một cách đầy kiêu ngạo.
Mây trắng nhởn nhơ, dạo chơi trên những mái nhà, những cánh đồng khô khát. Mây đen vẫn chỉ lặng im. Nó cúi xuống nhìn cánh đồng hạn hán và nghĩ ngợi: "Mình sẽ làm gì để giúp các cô bác nông dân được nhỉ". Rồi nó cố chịu đựng một cái nắng nóng bức dữ dội của mùa hè. Mỗi lúc, đám mây đen càng sạm lại, nặng nề và có vẻ như càng xấu xí hơn.
Rồi không biết vì thương các bác nông dân hay thương cánh đồng đang khát nước dưới kia, đám mây đen bỗng òa khóc. Những giọt nước mắt của nó trong trắng, tinh khiết và mát rượi thấm vào lòng đất mẹ thân yêu. Những cánh đồng reo vui, những cỏ cây hoa lá bừng tỉnh, ríu rang nói nói cười cười như trong ngày hội. Tất cả đều cảm ơn đám mây đen, cảm ơn cơn mưa tốt bụng.
Lúc bấy giờ, dải mây trắng mải chơi và kiêu kì chợt thấy thật xấu hổ. Mây trắng thấy mình thật xấu tính và thật vô tích sự. Nó ân hận lắm, nó muốn nói lời xin lỗi với đám mây đen nhưng đã quá muộn mất rồi.
Ngày xưa, xưa lắm rồi, cây cỏ chưa có tên chi cả. Một hôm, ông Trời tập hợp tất cả các loài lại, ban cho mỗi loài một cái tên.
Thôi thì, các loại cây giành nhau đến trước được đặt tên theo đúng ý của mình muốn. Có cây thì dịu dàng tỏa hương, đòi được gọi là Lan, có cây lại õng ẹo múa nhịp nhàng, xin được đặt là Tóc Tiên, có cây lại hiên ngang đi đến, được gọi là Thông. Các loại rau cỏ cũng vậy, cũng chen chúc nhau, nài nỉ những cái tên thật đẹp như Quế, Dấp Cá, Tía Tô, Húng, v.v…
Cho đến cuối ngày, khi ông Trời đã mệt, có một nhành cây nho nhỏ hớt hơ hớt hải chạy đến, chỉ xin tên gì cũng được. Nhành cây đó xin lỗi ông Trời đã đến trễ, vì nó phải chăm sóc bà của nó đang bị bệnh. Ông Trời thấy lòng hiếu thảo của nó thì cảm động lắm nên không phạt nó, nhưng ông không thể nghĩ ra được tên gì khác, cho nên ông ngập ngừng:
– Tên của con là… thì là…thì là…
Nhành cây nghe vậy, mừng quá hét toáng lên:
– Ôi tôi có tên rồi ! Tôi là Thì Là!
Nó vui quá nên vội vàng cám ơn ông Trời rồi chạy nhanh về nhà khoe bà của nó, và để xem sức khỏe của bà. Nó nào biết đâu rằng chữ “thì là” không phải là tên ông Trời dự định đặt cho, mà là sự ngập ngừng chưa nghĩ ra được cái tên cho nó.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây Thì Là, hay là Thìa Là. Tuy rằng cái tên đó rất bình dân, nhưng không một loài nào dám chế diễu, bởi vì lòng hiếu thảo của nó đã hơn tất cả các loại cây khác rồi.
Tất cả mọi vật trên thế gian này đều bị chi phối bởi thời gian, dù là vật vô tri như gỗ đá hay sinh vật có linh hồn,sự sống và công người cũng nằm trong số đó.Mỗi người đều có một quỹ thời gian giống nhau, vũ trụ tuần hoàn nhưng thời gian qua rồi thì không lấy lại được.vậy nên không có thứ gì có thể sánh bằng thời gian để đem ra trao đổi được.
Vào cái thời xa xưa con người đã biết đến cách quan sát mặt trăng mặt trời để nhằm báo hiệu 1 mức thời gian trong ngày , đến thời đại phong kiến cũng đã biết dùng thời điểm cháy của những nén nhang để đưa ra những quyết đinh trong cuộc sống. Trải qua nhiều biến cố trong lịch sử con người đã phát minh ra nhiều công cụ giúp cho cuộc sống của con người ngày càng dễ dàng hơn đồng thời cũng khiến khái niệm thời gian trong xã hội hiện giờ không còn được làm rõ.
Khi những chiếc đồng hồ đầu tiên được làm ra, nhân loại đã có 11 công cụ nhận biết thời gian nhưng không phải trong chúng ta hiểu rõ giá trị của thời gian, có thể chỉ là những giây phút nhỏ nhoi mà đôi khi chúng ta bỏ qua lại là những cơ hội trong cuộc sống đã vụt mất. Hãy thử nhớ lại xem liệu có ai trong chúng ta đã bao nhiêu lần nói “ 5 phút nữa thôi “ để rất nhiều lần phải hối tiếc và tự an ủi bản thân “ ước gì có thêm vài phút nữa nhỉ “ . Bạn đã bao lần vừa chạy trên con đường quen thuộc vừa liếc nhìn lên cổ tay và tự nghĩ “tại sao cơ quan lại xa đến vậy” mặc dù nó vẫn ở đó và kết quả là bạn mất cơ hội phỏng vấn công việc bạn ao ước từ lâu.
Từng tích tắc trôi qua, cuộc sống của con người luôn vận động và thay đổi, bạn dừng lại bạn mất cơ hội. Không có chỗ cho sự chờ đợi khi thời gian vẫn đang trôi đi và nếu như không bắt kịp nó bạn sẽ luôn là người đến sau. Sự hối tiếc muộn màng của bạn cũng không thể giúp bạn níu giữ những thứ đã qua đi. Thậm chí dù chỉ với vài chục phần trăm giây kết quả đã rất khác, 1 vận động viên chậm hơn đối thủ của họ chỉ 1 tích tắc thôi vinh quanh đã mãi rời xa họ. Trên chiến trường thời gian lại càng quý báu, 1 người lính sẽ nằm xuống nếu họ chần chừ trong tích tắc hoặc cũng có thể người lính đặc công cắt sợi dây trên quả bom sớm 1 tích tắc cũng có thể cứu mạng vào nghìn người dân vô tội trong 1 sân vận động hoặc 1 nhà hát.
Giá trị của thời gian với mỗi người không ai giống với ai. Nếu người coi trọng thời gian thì họ lúc nào cũng gấp gáp vội vã để núi giữ từng giây từng phút, luôn sống hết mình để tận hưởng tận hiến. Nếu với người chẳng bao giờ để ý thời gian, họ luôn lề mề chậm chạp để mặc thời gian cứ trôi đi vô nghĩa. Có lẽ họ đã bỏ lỡ nhiều điều. Những gì thuộc về quá khứ thì không cách nào thay đổi được tuy nhiên mỗi người đều có thể nắm bắt hiện tại và tương lai. Thời gian đêm lại cơ hội một cách công bằng và bỏ lỡ thời gian đồng nghĩa với cơ hội đã vụt qua. Hơn hết thời gian còn là người bạn nghiêm khắc luôn hối thúc chúng ta mỗi khi ta lười biếng, cũng mang lại tuổi trẻ - điểm tựa cho ta phát triển,cho ta thêm cơ hội khi ta biết thức tỉnh. Dù trắng tay, cô độc ta vẫn còn thời gian và bản thân để gây dựng lại tất cả. Thời gian còn là liều thuốc thần kì để chữa lành mọi vết thương cả về thể chất và tinh thần. Phần xương gãy rồi cũng lành lại, vết thương rớm máu rồi cũng lên da non, tổn thương đâu đớn rồi cũng chìm vào quên lãng.
Cách để biến đứa trẻ thành ông già , hóa mầm non thành đống củi đơn giản chỉ cần đặt chúng vào quỹ đạo thời gian.Một ngày có hai tư tiếng không bao giờ thay đổi , tạo hóa cũng không thiên vị bất kì ai. Tuy thời gian vô hình nhưng mỗi người đều buộc phải nắm lấy được và làm sao biến nó trở nên có ý nghĩa?
Điều gì quý giá nhất trong cuộc sống này? Có nhiều người nói rằng đó là sức khỏe bởi có sức khỏe ta mới có thể làm được những công việc khác. Có người lại nói rằng đó là tiền bạc bởi có tiền chúng ta có thể mua được nhiều thứ. Nhưng có người lại nói đó là thời gian. Vậy vì sao chúng ta cần quý trọng thời gian? Những bài làm văn mẫu dưới đây sẽ giúp các bạn trả lời câu hỏi đó. Khi viết, các bạn cần đưa ra những lập luận thuyết phục, dẫn chứng xác đáng, ý rõ ràng, mạch lạc. Các bạn có thể bộc lộ những suy nghĩ, quan điểm của mình để bài viết thêm sinh động, hấp dẫn. Các bạn có thể tham khảo những bài làm văn mẫu dưới đây để từ đó có thể định hình cách viết cho riêng mình. Chúc các bạn thành công!