K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Reng reng! Tiếng chuông đồng hồ báo thức kêu lên. Như thường lệ, tôi tắt chuông và dậy ngay sau khi tiếng chuông dứt. Nhưng riêng hôm nay, tôi lại muốn nằm thêm một chút và nhìn ra ngoài cửa sổ phía bên dưới nơi mà có khu vườn nhỏ của nhà hàng xóm.
Từ trên nhìn xuống, khu vườn gần như chỉ toàn một màu xanh. Trời xanh, mây xanh, cỏ xanh. Vườn tràn ngập một màu xanh. Bầu trời sáng sớm xanh trong vắt. Ông mặt trời lấp ló sau những gợn mây làm chúng hồng lên. Thảm cỏ trong vườn mơn mởn nhờ được chủ vườn cắt tỉa thường xuyên.
Trong vườn có rất nhiều cây. Cây cam có cành lá xum xuê, quả vàng óng như những chiếc đèn lồng treo lủng lẳng trên cây. Cây chuối tàu lá xanh, thân cũng xanh, mang buồng chuối đến chục nải cũng xanh, lốm đốm vài quả chín rất hấp dẫn. Cây bưởi cành nhỏ chúc xuống, những quả bưởi to, tròn xanh mướt như "những đứa con đầu tròn, trọc lốc" mà nhà thơ Trần Đăng Khoa từng so sánh.
Các cây ăn quả tràn đầy sắc xanh như thế còn những khóm hoa thì rực rỡ sắc màu. Hoa cúc vàng rực như nắng làm nổi bật cả một góc vườn và ấm lên cả không gian xung quanh. Hoa đào cũng đua nhau khoe sắc áo hồng mới. Còn hoa hồng thì màu sắc cũng rất phong phú, hồng nhung, hồng đỏ, hồng trắng, hồng vàng, hồng cam tranh nhau khoe sắc, tỏa hương.
Nhưng hoa hồng không được trồng theo khóm mà chúng được trồng xung quanh vườn. Vui nhất là lũ chim. Chim vàng anh, chim chích chòe, chim sẻ, chim sơn ca, chim sáo,... chúng bay khắp vườn, trò chuyện với nhau, hát cho nhau nghe, đùa với nhau hay thậm chí còn trêu nhau, nhộn nhịp kinh khủng, còn đàn bướm thì nhẹ nhàng vờn quanh những khóm hoa.
Khu vườn đẹp quá! Tôi ước mơ rằng sau này nhà tôi cũng có một khu vườn đẹp như thế.

Được trở về với quê hương, cội nguồn ai ai cũng có một cảm xúc riêng biệt. Nhưng với tôi, tìm về với quê hương là tìm về với sự thanh thản, bình yên. Vùng đồng bằng Bắc Bộ quê tôi vốn trù phú, yên bình, có nhiều vẻ đẹp không lẫn vào đâu được. Nhưng trong tôi, vẻ đẹp thuần khiết pha chút ồn ã của khu vườn lúc cuối xuân, chớm hạ vẫn là đẹp nhất.

Khu vườn rộng đẹp lúc này đầy tiếng chim và bóng chim bay nhảy. Từ sáng sớm, những nụ hoa, cây cối chìm trong sự êm đềm, bình lặng của một sáng đẹp trời. Không khí se lạnh, từng làn gió tinh nghịch dạo chơi khắp khu vườn. Những làn sương sớm bồng bềnh như mái tóc dài của cô thiếu nữ và có lẽ cũng mềm mượt như thế. Một luồng khí mát mẻ, trong lành khẽ thoảng qua cảnh vật tươi đẹp nơi đây. Đặt chân vào khu vườn, hương hoa quyện vào hương thơm quả chín đã cho ta một mùi hương thật dịu nhẹ mà vẫn ngan ngát. Đầu tiên là khu trồng hoa, khu này được chia thành nhiều luông nhỏ, mỗi luống trồng một loại hoá. Luông thứ nhất trồng những bông hoa huệ với chiếc váy giản dị phô một màu trắng muốt. Luống thứ hai, những bông hoa hồng kiều diễm như một nàng công chúa, kiêu hãnh vươn lên. Luông tiếp theo trồng những bông hướng dương vàng rực trông như ông mặt trời bé con, thật xinh xắn. Tiếp đó, những bông cúc vàng tươi đang cố vươn lên đón ánh nắng ban mai ấm áp. Từ xa nhìn lại, các loài hoa nổi bật với những màu sắc rực rõ.

Mặt trời lên dần sau rặng tre đầu làng, những hạt ngọc trên cánh hoa tàn dần rồi biến mất. Hương hoa quyến rũ, từng đàn bướm trắng, bướm vàng rủ nhau bay tới, những chú ong siêng năng, cần mẫn bay tới để lấy mật. Ong bướm bay quanh nhộn nhịp làm cho nơi đây mang một vẻ đẹp tuyệt mĩ, một bức tranh sinh động.

Tiếp đến là vườn cây ăn quả, hương hoa bưởi cùng hương mít chín lan toả khắp khu vườn. Đâu đâu cũng thấy hương thơm cây trái. Đầu tiên là hàng dừa, mùa dừa sai, quả dừa như đàn lợn con tròn xoe, đầy đặn. Tàu dừa như chiếc lược khổng lồ chải vào mây xanh. Đâu đó, rả rích tiếng tu tú gọi bầy. Kế đó là mấy cây bưởi đu đưa theo gió bế lũ con đầu tròn, trọc lóc. Chúng vàng óng, một màu sắc thật ưa nhìn. Tiếp đến là cây mít trồng đã lâu năm, vỏ cây xù xì nhưng quả sai trĩu trịt. Những quả mít bọc gai như áo giáp, toả hương thơm thật quyến rũ. Những chùm ổi chín vàng như mật ong mới rót, vẫn là thứ được tôi yêu thích nhất.

Ngắm nhìn khu vườn, tôi như nghe được niềm vui đang reo lên khe khẽ. Tôi thấy được vẻ đẹp trù phú êm đềm của miền quê Bắc Bộ, của làng quê Việt Nam yêu dấu.

" Một hôm, Thạch Sanh ngồi trong ngục tối đem đàn của vua Thủy Tề ra gảy. Tiếng đàn vẳng đến hoàng cung lọt vào tai công chúa. Vừa nghe tiếng đàn, công chúa bỗng cười nói vui vẻ. Nàng xin vua cha cho gọi người gảy đàn vào cung "

a. Đoạn văn nằm trong văn bản : Thạch Sanh .

 Thuộc loại văn học dân gian : Truyện cổ tích 

b. Trình bày giá trị nội dung và nghệ thuật của văn bản trên

-  Sử dụng yuees tố tưởng tượng , hoang đường để thể hiện niềm tin , ước mong của nhân dân về sự chế ngự của cái thiện đối với cái ác, khuất phục sự xấu xa , tham lam , ích kỉ . Trong đó , văn bản  phản ánh sự sự bất công trong xã hội.

c. Giải thích ý nghĩa tiếng đàn được nhắc đến trong đoạn văn.

- Là một công cụ trợ giúp Thạch Sanh làm việc thiện , có rất nhiều lợi ích trong công cuộc chế ngự cái ác của Thạch Sanh . Tiếng đàn đã đưa Tiếng nói đến với Công chúa , đó là tiếng nói của cái thiện , công lí , sự thật . 

=> Bài học : Làm nhiều việc thiện sẽ được đền đáp đầy đủ , xứng đnag với việc tốt mình đã làm . Làm cho cuộc đời thêm trong sạch và tốt đẹp ~

12 tháng 11 2020

a.Bình là 1 người thiếu lễ độ ko tôn trọng người già;em sẽ giúp bà cụ rồi lên trường méc cô 

8 tháng 11 2020

B) tát vỡ mồm bình và trôm tiền bình trả cho bà cụ vì hành động này trong 360 động từ bất Quy tắc

27 tháng 10 2020

nô lệ là tài sản của chủ nô

27 tháng 10 2020

ko có quan hệ j cả

 sai thì thôi nha mình cũng ko biết câu này

27 tháng 10 2020

1. Mở bài:
– Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 – 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội.
– Bản thân mình: Nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.
2. Thân bài:
– Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện):
+ Đó là kỉ niệm gì, buồn hay vui, xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào?…
– Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):
+ Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?
+ Đó là người thầy (cô) như thế nào?
+ Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).
+ Tình cảm, thái độ của học sinh đối với thầy cô.
– Diễn biến của câu chuyện:
+ Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?…
+ Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.
– Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện: Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn, trong suy nghĩ: Tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).
3. Kết bài:
Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.

* Tham khảo nha. Chúc bạn hok tốt!

30 tháng 10 2020

Em nhớ mãi tiết trả bài hôm ấy. Giờ phút ngỡ ngàng và đau khổ nhất đối với em từ khi bước vào lớp 6, bởi vì em đã bị một điểm 3 môn Làm văn.

Cô Thanh trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đặt quyển vở của em xuống bàn, nét mặt có vẻ không vui. Linh tính như mách bảo điều gì, em vội vã lật giở từng trang. Những điểm 8, 9 đỏ chói lần lượt mỉm cười với em – cô học sinh giỏi Văn của lớp. Em lật tiếp. Chao ôi! Em không thể tin vào mắt mình: một điểm 3 to tướng! Choáng váng, em như lịm đi trước sự thật phũ phàng ấy.

Không, không thể như vậy được! Em cố định thần nhìn lại, nhưng còn nghi ngờ gì nữa? Con số 3 in rõ trong khung điểm. Em vội vàng gập vở lại, bần thần nhìn các bạn xung quanh. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi đau khổ của em. Có lẽ các bạn nghĩ rằng em đang sung sướng với điểm khá giỏi như mọi lần vì em là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ càng xấu hổ, em cúi gằm mặt xuống. Lần giở lại bài, dòng chữ cô phê hiện lên rõ ràng trước mắt: Lạc đề!

Em đọc lại đề bài và nhận ra đúng là mình sai thật. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông (một cánh đồng hay một góc phố ...) gắn với kỉ niệm thời thơ ấu, vậy mà em lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời nhỏ. Đề bài đó đối với em không khó. Tại em quá chủ quan, chẳng chịu đọc kỹ. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, em đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè mà quên mất lời cô nhắc nhở: Các em phải xem lại bài thật kỹ trước khi nộp. Có lẽ vì ỷ vào sức học của mình, và thỏa mãn trước lời khen của thầy cô và bè bạn nên em đã thành một cô bé kiêu căng, hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết.

Đúng lúc ấy, bạn Hà thì thào bên tai em, giọng mừng rỡ:

- Lan ơi, hôm nay tớ được 7 điểm nhé! Cố mãi rồi mình cũng đạt điểm khá rồi đây. Mẹ mình chắc mừng lắm. Ủa! Mà sao mặt cậu tái thế kia? Được mấy điểm? Cho tớ xem nào!

Nghe Hà nói, em lại càng buồn bã và xấu hổ. Hà đang sung sướng với điểm 7 đầu tiên của môn Làm văn. Còn em, kẻ vẫn coi điểm 7 là xoàng xĩnh, hôm nay lại bị điểm 3! Không thể nào diễn tả hết nỗi đau khổ của em lúc ấy. Em cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng: Sao lại thế hả Lan? Cô rất buồn.

Trên đường về, em lo lắng và bối rối. Bố mẹ tin tưởng ở em nhiều lắm. Nếu biết em bị 3 điểm Làm văn thì bố mẹ em sẽ nghĩ gì đây? Bố thường động viên em học cho giỏi và ước mơ rằng em cũng sẽ trở thành luật sư như bố. Còn mẹ nữa, biết bao đêm mẹ ngồi đan len, cố chờ em học xong bài mới cùng đi ngủ. Mẹ cũng chỉ mong có một điều là con gái mẹ học giỏi. Không thể làm bố mẹ thất vọng, em sẽ giấu bài đi, sẽ nói rằng cô giáo không chấm vì cả lớp làm bài kém quá. Quanh quẩn với ý nghĩ dối trá ấy, em đã về đến nhà mà đầu óc vẫn mông lung.

Vừa vào đến cổng, mẹ dịu dàng bước xuống thềm đón em. Ánh mắt mẹ chợt hoảng hốt khi thấy em bơ phờ mệt mỏi. Em đã ôm chầm lấy mẹ, khóc tức tưởi. Không, em không thể lừa dối người mẹ yêu kính của mình.

Tối hôm ấy, em đã xem kĩ lại bài. Điểm 3 nhắc nhở em hãy nhìn lại mình. Em tự nhủ: Nhất định chỉ có một điểm 3 này mà thôi. Em sẽ tiếp tục giành được những điểm 9, điểm 10 và sẽ lại được cha mẹ, thầy cô, bè bạn tin yêu như trước.

1)Ếch ở trong giếng- Đoạn đầu văn bản đã giới thiệu về ếch như thế nào?- Em có nhận xét j về môi trường sống của ếch?- Hành động của ếch ( Ếch có hành động gì) ?- Trong cuộc sống ấy,ếch ta tự cảm thấy mk như thế nào?- Tại sao ếch lại cho rằng cho rằng bầu trời chỉ bé bằng cái vung còn mik thì oai phong như chúa tể?- Biện pháp nghệ thuật khi xây dựng chi tiết này?- Điều đó...
Đọc tiếp

1)Ếch ở trong giếng

- Đoạn đầu văn bản đã giới thiệu về ếch như thế nào?

- Em có nhận xét j về môi trường sống của ếch?

- Hành động của ếch ( Ếch có hành động gì) ?

- Trong cuộc sống ấy,ếch ta tự cảm thấy mk như thế nào?

- Tại sao ếch lại cho rằng cho rằng bầu trời chỉ bé bằng cái vung còn mik thì oai phong như chúa tể?

- Biện pháp nghệ thuật khi xây dựng chi tiết này?

- Điều đó lm cho em thấy đc đặc điểm j trong tính cách của ếch?

2) Ếch ra ngoài giếng

- Ko gian ngoài giếng có j khác vs ko gian trong giếng?

- Ếch có thích nghi đc vs sự thay đổi đó ko?Những cử chỉ nào của ếch chứng tỏ điều đó ? Kết cục chuyện j đã xảy ra vs ếch?

Bạn nào bt lm thì gửi câu trả lời bằng kết bạn hộ mik,xong thì nói với mk 1 tiếng để mk link!

0

Ai đó giúp mình đi mai phải thi rồi

Ai nhanh mình k cho

21 tháng 10 2020
Toán tiếng Việt lớp5
21 tháng 10 2020
Thu Uyên lớp 3

Cho đoạn văn:

Tôi lại về quê mẹ nuôi xưa

Một buổi trưa nắng dài bãi táp

Gió lồng xôn xao,sóng biển đu đưa

Mát rượi lòng ta ngân nga tiếng hát

a,Tìm từ láy có trong đoạn thơ trên

- '' xôn xao '' , '' đu đưa '' , '' ngân nga ''

-> Nhấn mạnh vẻ đẹp của không gian xanh mát , thoáng đãng . Sử dụng những từ láy làm cho khung cảnh trở nên êm ái , nhẹ nhàng và du dương . 

b,Nêu giá trị biểu đạt có trong đoạn thơ đó

- PTBĐ : Miêu tả xen lẫn biểu cảm làm cho cảnh vật đằm thắm tình yêu thương . Hình ảnh làng quê thân thuộc  ,gần gũi làm rung động trái tim của người đọc khi nghĩ về quê hương ,những sắc màu êm đềm , dịu dàng .