Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Đề tham khảo số 2 SVIP
Yêu cầu đăng nhập!
Bạn chưa đăng nhập. Hãy đăng nhập để làm bài thi tại đây!
CHÂU CÁ LÓC
Tên thật của em là Nguyễn Văn Châu. Người em nhỏ tròn và chắc như một con cá lóc, lại có tài bắt cá nên bạn bè gọi em là Châu Cá Lóc. Nhà Châu nghèo lắm. Em chưa thấy mặt ba em lần nào. Còn má thì đi làm thuê suốt ngày đến tối mịt mới về.
[...]
Một hôm em đang bắt cá ngoài đồng thì một tên lính ngụy tới. Tên lính nhìn vào giỏ cá, bảo:
– Thằng nhỏ bắt cá tài quá! Bán tao con cá bự kia!
Châu lắc đầu.
Tên lính lại hỏi:
– Mày để bán cho Việt cộng, cho Giải phóng hả?
Châu vẫn lắc đầu.
Tên lính sốt ruột, vỗ vỗ vào ngực và hỏi:
– Thằng nhỏ, mày thấy Giải phóng chưa? Bộ Giải phóng to bằng nội mày đây không?
Em đứng dậy, dang cả hai tay:
– Giải phóng to hơn các ông. To bằng này này!
Bọn lính ngụy ngoài đường gọi, hắn vén tay áo xem đồng hồ rồi bỏ đi.
[...]
Ngày ngày má vẫn đi làm, Châu lại ra đồng bắt cá. Một vài bè bạn của má cứ tưởng hôm nào nhà má cũng có cá ăn. Có đôi lần các bà thấy Châu xách một giỏ cá đầy nên kể cho má nghe.
Má đợi Châu về, gặng hỏi vì sao lấm lem suốt ngày mà chẳng thấy đem cá về. Má có hỏi thế nào, em cũng không chịu trả lời.
– Chào bác!
Tiếng ai đó làm má quay lại. Châu thì nhận ra tiếng người quen. Em chạy lại nấp vào sau người vừa gọi. Đây là một anh Giải phóng trẻ.
– Chào chú! Chú vào nhà chơi.
Anh Giải phóng rụt rè:
– Thưa bác, bác là má của em đây?
Má cười vui:
– Vâng! Em nó làm sao hả chú? Chú coi, người cứ như trâu lăn ấy.
Anh kể:
– Vậy mà bé cưng của chúng cháu đấy! Em cứ mang cá đến cho chúng cháu. Trả tiền thì em không lấy. Không nhận cá thì em không chịu về. Thật khó quá! Hỏi nhà ở đâu em cũng không nói. Hôm nay cũng vậy, bọn cháu đang đào hầm thì em đến. Bảo đợi để tắm thì em vứt giỏ cá lại, chạy biến. Cháu lần mãi mới tìm ra nhà bác đấy. Bây giờ bác cho cháu trả lại tiền. Bộ đội chúng cháu...
Má cười:
– Bộ chú cho tôi không bằng con tôi sao? Chú không sợ tôi giận à?
Bây giờ đến lượt anh Giải phóng trẻ đứng tần ngần nhìn má con Châu. Rồi anh kéo tay Châu, bảo:
– Lại đây anh tắm cho bé!
Châu chạy nhanh tới chậu nước trước. Má ngăn anh Giải phóng lại:
– Chú để đấy tôi! Thế anh chưa biết tên em sao? Tên em là Châu mà!
Anh Giải phóng lại cười. Châu đã vẫy vùng trong chậu nước. Nghe má nói, em lại phụng phịu:
– Con không cho má tắm đâu!
Má hiểu ý Châu, má cười bảo:
– Gớm không! Thì để anh tắm cho. Lớn nhanh lên, má cho theo các anh Giải phóng luôn.
Châu bỗng nhoẻn miệng cười:
– Thật hả má! Con sẽ bắt thật nhiều cá...
Đọc câu chuyện trên và trả lời các câu hỏi sau.
Vì sao Nguyễn Văn Châu được bạn bè gọi là Châu Cá Lóc? (Chọn 2 đáp án)
Châu có hoàn cảnh như thế nào? (Chọn 3 đáp án)
Vì sao Châu không đem cá về nhà?
Châu đã làm gì khi gặp tên lính ngụy? (Chọn 2 đáp án)
Phản ứng của Châu khi gặp tên lính ngụy đã chứng minh Châu là người như thế nào?
Chi tiết anh Giải phóng muốn trả tiền cá lóc đã chứng minh điều gì?
Lời nói sau của má Châu cho thấy điều gì?
– Bộ chú cho tôi không bằng con tôi sao? Chú không sợ tôi giận à?
Vì sao anh Giải phóng lại "tần ngần nhìn má con Châu"?
Thành ngữ, tục ngữ nào có chứa cặp từ trái nghĩa?
Nối để phân biệt các trường hợp sau.
Bấm chọn đại từ trong trường hợp sau.
Về sau Thận gia nhập đoàn quân khởi nghĩa Lam Sơn. Chàng hăng hái, gan dạ, không nề nguy hiểm.
(Sự tích Hồ Gươm)
Nối thành ngữ với nghĩa tương ứng.
Từ nào không cùng nhóm với những từ còn lại?
Cặp quan hệ từ trong câu sau biểu thị quan hệ gì?
Thôn Đại An không chỉ sửa sang lại đường làng, ngõ xóm cho đẹp hơn mà còn xây mới nhà văn hóa.
Chọn từ ngữ thích hợp điền vào chỗ trống để hoàn thiện đoạn văn sau.
Mái tóc của bà đã ngả màu từ lâu. Càng ngày, những sợi tóc trắng lại càng nhiều hơn sợi tóc đen. Mái tóc ấy lúc nào cũng mùi bồ kết, mùi hoa bưởi. Bà thường búi gọn sau đầu, ít khi xõa xuống. Mỗi khi gội đầu xong, bà sẽ ngồi trước hiên nhà và chải tóc thật kĩ. Những tia nắng mặt trời khẽ trượt trên mái tóc của bà. Mái tóc dài ngang hông, trông như một màu trắng. Khi đó, trông bà đẹp . Những lúc ấy, em lại sà vào lòng bà, trò chuyện cùng bà. Bà kể chuyện hồi trẻ bà ra sao, bà đi đánh giặc như thế nào,... Em lắng nghe chăm chú. Những câu chuyện bà kể luôn hay hơn bất cứ câu chuyện nào khác.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)